Lại chết thêm không biết bao nhiêu lần, tinh thần của Lý Thuần Quân cũng bắt đầu đi đến giới hạn. Tuy là vẫn chưa đến nỗi phát điên, nhưng ý chí của hắn đã bị hương vị tử vong bào mòn rất nghiêm trọng.
Sau khi phải chết thẳng cẳng hơn mấy nghìn lần, Lý Thuần Quân đã hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng, không còn nghĩ gì đến chuyện phá cục nữa.
Trước đó, hắn đã từng cố gắng thử qua rất nhiều cách. Nhưng bất kể là có dùng cách nào đi chăng nữa, hắn đều không thể ngăn cản nữ nhân kia vung đao.
Nói cách khác, Lý Thuần Quân bây giờ chẳng qua chỉ là một chiếc lá đang bay lạc giữa vòng vây sinh tử. Hắn không thèm phản kháng, bởi vì đơn giản là nó vô dụng, vô nghĩa.
'Thoải mái đón nhận cái chết'. Đó là tất cả những gì còn tồn tại trong tâm thức Lý Thuần Quân.
Uỳnh~
"Lại tới à..."
Nặng nề thở dài một hơi, Lý Thuần Quân nằm vật ra, hoàn toàn thờ ơ trước cái chết đang ập tới. Hoặc nói đơn giản là hắn đã quá quen với cái chết, quen đến mức không còn chút cảm xúc nào khi phải đối diện với cái chết.
Hắn đã từng rất sợ chết, nhưng bây giờ thì không nữa... Nhờ lời cảm ơn 'nhiệt thành' của Quân Thiên Tứ.
"Vung đao, lại vung đao... Chả biết bao nhiêu lần rồi nữa, chắc cũng sắp một vạn lần rồi nhỉ?"
"Haizz..."
Tiếng cười ma quái quen thuộc tiếp tục vang lên, và đao mang kinh khủng lại lướt qua... Nhưng lần này, Lý Thuần Quân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119451/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.