Hoàng Cung.
Lúc này, Thất Hoàng Tử Lăng Tuyệt vẫn còn đang rất bận bịu với công việc triều chính mà Nhân Hoàng giao cho. Không giống với các tỷ muội cùng huynh đệ, dường như Nhân Hoàng đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào hắn, để hắn cảm thấy vô cùng áp lực.
Mất cả một ngày, Lăng Tuyệt rốt cục cũng có thể về nhà để nghỉ ngơi. Ở đó từ sớm đã có một nam nhân trẻ tuổi đứng đợi sẵn, thấy hắn trở về liền vui mừng ra mặt: "Điện hạ, ngươi về rồi"
"Gọi sư bá" Lăng Tuyệt thở dài: "Mau nấu cho ta một chút thức ăn, ta cảm giác mình đói sắp chết rồi"
"Người không ăn lúc ở đó sao? Vả lại, điện hạ cũng không phải anh trai của sư phụ, mà sư phụ cũng không xác nhận nên ta không thể gọi như vậy" Nam nhân kia nói.
"Có thể xem như huynh đệ kết nghĩa"
"Ta không tin"
Lăng Tuyệt: "..."
Được rồi, tùy ngươi vậy.
Nam nhân kia tất nhiên là Vân Phàm, đại đệ tử của Lý Thuần Quân. Mặc dù hắn là người đã có môn phái từ trước nhưng bản thân hắn lại vô cùng yêu thích sự tự do, kết quả là chỉ sau vài năm nhập môn... Hắn đã bị khai trừ vì vi phạm quá nhiều quy định trong môn phái.
Trở thành tán tu, Vân Phàm cũng không thấy hối tiếc. Sau nhiều năm tu luyện gian nan vất vả, hắn đột nhiên nhớ lại lời dặn của sư phụ nên liền lên đường đến kinh thành tìm Lăng Tuyệt.
Nghe Mộ Khuynh Tiên kể lại, Lăng Tuyệt cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119414/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.