Mấy năm sau.
Từ cái ngày giết chết Ma Thần trở về đến nay thấm thoát cũng đã mấy năm trôi qua. Và trong suốt quãng thời gian này, ngoài việc chờ đợi tin tức của Nhân Hoàng ra thì trong lúc rảnh rỗi, Lý Thuần Quân đã thuận tiện dạy dỗ đám đệ tử, làm tròn trách nhiệm của một người sư phụ.
Tất nhiên, về đại hạn của bản thân thì hắn vẫn không có ý định tiết lộ.
Như thường lệ, sau khi truyền thụ một chút kiến thức tu luyện cho đám đệ tử, Lý Thuần Quân lại trở về gian phòng của mình. Chỉ là lần này bên tai hắn đã không còn vang lên thanh âm nữ tử quen thuộc, mà chỉ còn lại một bóng hình uyển chuyển đang nằm bất động trên giường.
Ngay sau cái hôm Lý Thuần Quân phân phát binh khí, Mộ Khuynh Tiên không hiểu thấu liền lâm vào hôn mê. Nàng không nói rõ mình hôn mê vì lí do gì, chỉ nói là trong thời gian tới nàng sẽ không thể ở bên cạnh hắn được nữa.
Hắn có hỏi qua thập tam công công, nhưng thập tam công công lại cố ý né tránh, không muốn trả lời câu hỏi của Lý Thuần Quân.
Không biết phải làm gì khác, Lý Thuần Quân chỉ đành im lặng chăm sóc cho nàng. Cũng may là việc nhà đã có Trang Nhã Nhã lo liệu nên cái thân già của hắn cũng không phải gánh bao nhiêu gánh nặng.
Nói đến Trang Nhã Nhã, dù đã được Lý Thuần Quân kéo dài tuổi thọ nhưng nàng chung quy vẫn là phàm nhân, thậm chí còn nhiễm phải vận hạn đoản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119394/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.