"Ta đã... Ngủ bao lâu rồi?"
Đơn độc trôi nổi giữa cõi u minh lạnh lẽo vô định, Lý Thuần Quân dần dần lấy lại nhận thức cùng một chút khả năng tư duy cơ bản. Lục lọi lại toàn bộ kí ức trước khi lâm vào hôn mê, hắn biết được vào thời điểm đó chắc chắn mình đã chết rồi, ấy thế mà hiện giờ hắn vẫn có thể tỉnh lại... Chuyện này rốt cục là sao chứ?
Trong hoàn cảnh thân thể yếu ớt cố gắng chứa đựng thứ lực lượng khổng lồ đó, Lý Thuần Quân có thể khẳng định rằng mình sẽ không thể nào thoát khỏi cái chết... A?
Khoan đã? Linh hồn thể?
Mất một lúc mới nhận ra, hắn hiện tại đang không sở hữu cơ thể thực, thậm chí linh hồn thể của hắn còn đang có chút không hoàn chỉnh! Từ đó dẫn đến việc một phần kí ức bị thất thoát cũng như một số lỗ hổng xuất hiện trong nhận thức.
Hoặc nói trắng ra là hắn đã đần độn đi vài phần sau chấn thương.
"Hừm, linh hồn thể sao? Chuyện này thì hiểu rồi đấy, nhưng vấn đề là chỗ này rốt cục là chỗ nào thế? Lẽ nào là ta đã bị ai đó bắt đi?" Lý Thuần Quân tự hỏi.
Trên thế giới xác thực không thiếu pháp môn liên quan đến linh hồn. Đó có thể là Độ Hồn Kinh của Phật Môn, cũng có thể là ma công của Ma Môn... Bất quá, tất cả chúng đều có một điểm chung là có thể tác động đến một thứ khái niệm vô hình vô chất như linh hồn!
Lý Thuần Quân khá chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/2426597/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.