< >
“125 điểm Tích Lũy?” Đăng Dương nhìn cái giá của Đạp Lôi mà không khỏi hít sâu một hơi, cái giá này là bằng luôn giá trị của ‘song câu ánh bạc’ Địa Nguyên Bình rồi.
Ngạc Nhiên trong chốc lát, vài giây thời gian sau, Đăng Dương tĩnh tâm suy nghĩ lại thì chợt nhận ra, cái giá này cũng không phải quá mức vô lý. Nếu là bình thường, một thanh Địa Nguyên Binh chắc chắn sẽ giá trị hơn một bộ võ kỹ hay công pháp Nhân giai cao cấp nhưng đây là hắn đem đồ bán lại cho cửa hàng a. Mà đã đem đồ bán lại thì giá cả chắc chắn là sẽ thấp hơn, đây là quy luật tất yếu trong buôn bán, ở đâu mà chẳng vậy.
< > thấy bộ dạng kinh ngạc của Đăng Dương, AI liền hỏi
Đăng Dương hơi xấu hổ, trầm giọng nói “Không có gì, ta mua bộ thân pháp Đạp Lôi này”
< >
Ngay khi tiếng nhắc nhở của AI vang lên, bên màn hình hiển thị túi đồ của Đăng Dương liền nhiều thêm một cuốn trục màu trắng với bề ngoài phủ một lớp hoa văn lôi điện lập lòe vô cùng đẹp mắt.
‘Đã có thân pháp rồi, giờ đến luyện thể’ nghĩ nghĩ trong lòng, Đăng Dương nói tiếp “AI, lọc tiếp cho ta các công pháp luyện thể lôi”
< >
Đăng Dương nghe vậy thì liền ngớ người “Làm sao vậy? Sao lại không có công pháp thích hợp với ta?”
< >
“Ôi vãi củ cải…” Đăng Dương hoàn toàn câm nín. Xem ra tầm nhìn của hắn hơi bị cao, mà không phải cao bình thường đâu, chính là loại cao đến nổi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-than-ma-he-thong/1368978/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.