Chương trước
Chương sau
Lấy La Quốc Hùng dẫn đầu, tiểu đội Phong Long đã đi sâu vào trong dãy núi Bạch Long Vĩ, vị trí tàn tích đã gần ngay trước mắt
“Theo như tấm bản đồ chỉ điểm, cổng vào tàn tích cách chúng ta trên dưới 1 km nữa mà thôi” La Quốc Hùng vừa kiểm tra vị trí đánh dấu trên bản đồ vừa cười nói, tuy nhiên ngay sau đó, hắn đột ngột ra hiệu cho cả đội dừng lại, còn hắn thì chậm rãi tiến lên trước vài bước, ánh mắt sáng quắc nhìn sâu vào mảnh rừng xanh um rậm rạp phía trước.
Một lát sau, La Quốc Hùng quay trở lại, thần thái ngưng trọng nói “Phía trước hình như có dấu vết của Thái Thản Cực Viên, ta nhìn thấy cả vết chân và mùi nước tiểu đặc trưng của nó”
Nghe La Quốc Hùng nói, Đăng Dương có chút giật mình “Thái Thản Cực Viên, là quái thú bậc 4 – Thái Thản Cực Viên sao?”
La Quốc Hùng nghiêm túc gật đầu xác nhận “Đúng vậy, chính là Thái Thản Cực Viên nức tiếng gần xa với man lực kinh người”
“Hùng ca vừa nói có mùi nước tiều rất nồng, vậy thì khu vực này rất có thể là lãnh địa của Thái Thản Cực Viên. Mà các loài quái thú họ linh trưởng thì đều có tính lãnh địa rất mạnh, chúng ta mà đi vào nhất định sẽ bị nó công kích” Trọng Tuấn nhíu mi nói
Trong thế giới quái thú, lãnh địa tương đương với khu vực mà bọn chúng săn mồi, tự ý xâm phạm vào khu vực săn mồi khi không được bọn chúng cho phép chính là làm tổn hại đến nguồn thức ăn của bọn chúng, điều đó sẽ chọc cho bọn chúng điên lên và cuồng bạo tấn công những kẻ ngoại lại.
Cẩm Tú lúc này cũng đã nhăn trán, đôi môi đỏ thắm khẽ mở, tiếp lời Trọng Tuấn “Chưa hết, Thái Thản Cực Viên là loài quái thú sống theo bầy, thông thường là một con đực đầu đàn và ba đến bốn con cái phía dưới, đồng thời lãnh địa của nó cũng dó diện tích hơn 12 dặm vuông, cực kỳ rộng lớn”.
Triệu Dũng đưa ra kết luận cuối cùng “Nói tóm lại, cổng vào tàn tích chính là nằm bên trong lãnh địa của Thái Thản Cực Viên. Tiểu đội chúng ta mà muốn đến đó thì nhất định phải giải quyết bầy Thái Thản Cực Viên này trước đã”
Nghe Triệu Dũng nói, Đăng Dương hít sâu một hơi khí lạnh, kinh sợ thốt lên “Giải quyết? Ý của Triệu ca chính là năm chúng ta phải đi giết chết 4 con quái thú bậc 4 – Thái Thản Cực Viên mới đến được cổng tàn tích?”
“Việc này… chúng ta làm thế quái nào được chứ?”
Nghe Đăng Dương nới với giọng không tưởng, La Quốc Hùng lắc đầu cưới nói “A Dương, ngươi lầm rồi, loài Thái Thản Cực Viên này chỉ có con đực mới là quái thú bậc 4 thôi, những con cái còn lại cũng chỉ là quái thú bậc 3. Năm chúng ta đối đầu với bầy Thái Thản Cực Viên này không phải là không có cơ hội, chỉ là cơ hội không được lớn lắm mà thôi”
“Một con bậc 4 cùng vài con bậc 3, đúng là có cơ hội hơn một chút, tuy nhiên sức chiến đấu của bọn nó vẫn cao hơn tiểu đội chúng ta rất nhiều, đánh trực diện là không cách nào chiến thắng được” Đăng Dương khẽ nói
La Quốc Hùng gật đầu cười khẽ “Chính vì thế, năm người chúng ta không thể trược tiếp lao vào chiến đấu sòng phẳng với bọn chúng được, chúng ta muốn thắng thì phải đặt bẫy”
“ Bẫy?”
“ Đúng, kết hoạch của ta là như thế này ….”
-------------------------
Ba tiếng sau, La Quốc Hùng, Trọng Tuấn, Đăng Dương, Cẩm Tú bốn người đã ngụy trang vô cùng cẩn thận, chia nhau ẩn nấp sau hai gốc đại thụ to lớn.
Đột nhiên, một loạt tiếng lạo xạo vang lên khiến cho thần kinh cả bốn người trở nên căn thẳng, một cái bóng màu đen đang lao vút trong rừng, chạy băng băng về phía bên này
“Mọi người bình tĩnh, là Triệu Dũng, hắn đã trinh sát trở về” La Quốc Hùng lên tiếng quát khẽ
La Quốc Hùng vừa dứt lời, cái bóng đen đã hóa thành Triệu Dũng xuất hiện trước mặt bốn người, trên tráng hắn lúc này đã lấm tấm mồ hôi
“Triệu ca, tình hình thế nào rồi?” Trọng Tuấn gấp gấp hỏi
Thoán lau đi mồ hôi trên tráng, lại tu một ngụm nước mát, Triệu Dũng thở hắc ra một hơi rồi nói
“Ta đã cẩn thận kiểm tra một vòng rồi, bầy Thái Thản Cực Viên này tổng cộng có năm con, 1 con đực và 4 con cái, không có con còn nào. Hơn nữa ta cũng đã lén lẻn đến vị trí đánh dấu trên bản đồ mà lão Hùng đã nói, ở đó đúng là có một vài phiến đá với hoa văn cổ xưa, chỉ là ta đi vội quá nên không thể quan sát kỹ càng, không biết là có cổng vào tàn tích hay là không nữa.”
“1 con đực và 4 con cái, quân số xem ra ngang bằng với bên ta rồi” La Quốc Hùng đăm chiêu suy nghĩ, một lát sau lại nói “Bất quá vẫn còn nằm trong tầm mà chúng ta có thể ứng đối. Được rồi, để cho Triệu Dũng nghĩ ngơi một chút rồi chúng ta tiến hành kế hoạch.”
Nửa tiếng sau, Triệu Dũng lúc này cũng đã khôi phục không sai biệt lắm, La Quốc Hùng liền ra lệnh triển khai kết hoạch đã bàn bạc trước đó.
“Triệu Dũng, đi đốt hang ổ của đám khỉ đột đó đi!”
“Cứ để cho ta.” Triệu Dũng nhết môi cười lạnh, thân hình lập tức như một bóng đen phóng vút vào rừng sâu, chớp mắt đã không còn bóng dáng.
Triệu Dũng đi rồi, La Quốc Hùng đánh ánh mắt nhìn sang Cẩm tú “Đến lược nàng đó, nhớ canh thời gian cho chuẩn”
“Biết rồi, tiếng rống của Thái Thản Cực Viên cùng cột khói đen chính là ám hiệu đúng không!” Cẩm Tú vũ mị cười, thân hình rắn nước mảnh dẻ phóng một cái đã nhảy tót lên một thân cây đại thụ, sau đó tựa như một con linh hầu nhấp nhô di chuyển từ cảnh này sang cành khác, chạy thẳng về hướng tây.
Cẩm Tú vừa biến mất khỏi tầm nhìn, La Quốc Hùng đưa ra hiệu lệnh cho hai người còn lại “Chúng ta cũng mau vào vị trí thôi”
“ Được!” Trọng Tuấn cùng Đăng Dương khẽ hô.
Theo như kết hoạch, Đăng Dương tiến về vị trí mai phục của hắn, nơi đây là một bụi cây rậm rạp vô cùng kín đao, bên trong bụi cây có treo sẵn một thanh que nhỏ có cột một sợi dây thép mảnh kéo dài thẳng ra ngoài. Sợ dây và khúc cây này chính là công tắc kích hoạt một trong ba bẫy rập liên hoàn mà bọn hắn đã bố trí từ trước đó, chỉ cần chờ đợi thời cơ đến rồi kéo mạnh một cái là được, vô cùng đơn giản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.