Chương trước
Chương sau
La Quốc Hùng hét lớn một tiếng đầy khí thế, từ thế bị động phòng thủ chuyển qua tấn công, cường mảnh chém ra một đao vào con Ảnh Lang thủ lĩnh.
Thế nhưng Ảnh Lang với ưu thế tốc độ hơn người, dễ dàng lách người tránh đi đường đao uy lực của La Quốc Hùng.
Có điều lúc này đã không còn là trận đấu một chọi một giữa Ảnh Lang và La Quốc Hùng nữa rồi, nó vừa mới lách người né tránh thì trường thương của Trọng Tuấn đã như độc xà đâm thẳng tới, chọt thủng phần bắp vai của nó.
Trúng một thương của Trọng Tuấn, Ảnh Lang rú lên một tiếng đau đớn, ánh mắt đỏ rực quay ra chíu vào Trọng Tấn, phóng người cắn tới.
Tuy nhiên Ảnh Lang mới vừa quay người, Triệu Dũng đã vung hai thanh loan đao rọc ra một đường thật dài trên thân thể nó, làm cho máu bắn lên tung tóe.
Lại trúng chiêu, Ảnh Lang trực tiếp bỏ qua Trọng Tuấn, quay ra đuổi theo tấn công Triệu Dũng. Đúng thời điểm này, một mũi tên mang theo hào quang màu hường được Cẩm Tú toàn lực bắn ra, xé không găm thẳng vào cổ Ảnh Lang.
Cùng lúc đó, La Quốc Hùng một lần nữa vung đại chiến đao bổ thẳng vào đầu Ảnh Lang, đao ảnh lướt qua không trung bổng nhiên bốc lên hỏa diễm hừng hực nóng cháy, uy lực đã mạnh nay còn gia tăng gấp hai lần.
Tam Trọng Hỏa Lôi Đao
Đồng thời, Đăng Dương từ sau lưng cũng chớp thời cơ vung trọng kiếm chém ra Thiên Lôi Nhất Kích.
Bùm! Ầm!
Chớp mắt một cái, hỏa đao chính xác bổ trúng đầu Ảnh Lang, ngay lập tức chẻ hộp xọ của nó ra làm hai nữa. Trong khi đó, Bạch Tuyết Kiếm với Thiên Lôi Nhất Kích đập vào phần xương chậu của Ảnh Lang, cường ngạnh đập nát toàn bộ xương cốt bên trong.
Trúng phải hai đòn cực mạnh, đầu bị chẻ đôi, xương cốt vỡ nát, Ảnh Lang cho dù có là quái thú bậc 3 cũng không cách nào chịu nổi, cơ thể to lớn đổ ầm xuống đất cuốn lên một trận bụi mù, khí tức biến mất.
La Quốc Hùng dùng chân đạp đạp cơ thể bất động của Ảnh Lang, sau khi chắc chắn trăm phần trăm nó không thể nào đứng lên được nữa, hắn mới dám thở phào một hơi
“ Mọi người làm tốt lắm, mỗi người một con, tranh thủ thu lấy Tinh Hoa Thạch và lột da đám Ảnh Lang này đi. Nơi này không thể lưu lại quá lâu, rất nhanh mùi máu tanh sẽ đẫn dụ đám quái thú khác đến”
Bốn người khẽ đáp lời, mỗi người chọn một con Ảnh Lang gần nhất, bắt tay xử lý.
Chưa đến mười phút, năm người đã hoàn thanh công việc của mình, sau đó không dám nán lại thêm nữa, nhanh chóng bày theo đội hình kim cương di chuyển khỏi chiến trường đầy máu tanh.
-----------------
Đi thêm một đoạn, cảm giác khoản cách đã đủ an toàn, La Quốc Hùng hạ lệnh cho tiểu đội tậm nghỉ dưới một gốc đại thụ tương đối kín đáo, tranh thủ khôi phục thể lực.
Tu một ngụm nước mát, La Quốc Hùng cười nói “ hôm nay chúng ta may mắn, mới vừa tiến vào hồ Thiên Ba đã thu thập được 5 bộ lông Ảnh Lang, hoàn thành 1 phần 2 nhiệm vụ lần này. Nếu tiến độ cứ đều đều như thế này, thì khoản vài ngày nữa là chúng ta có thể trở lại rồi”
Đăng Dương vỗ ba lô hơi căn vì chứa đựng bộ lông Ảnh Lang, tò mò hỏi “ Hùng ca, Độc Giác Thú là loại quái thú gì thế?”
“ Độc Giác Thú ấy à?” Triệu Dũng ngồi bên cạnh cắn một miếng to thịt khô, vừa nhai vừa nói “ nó còn có tên khác là Ngựa Một Sừng, toàn thân một màu trắng muốt tinh khôi, vừa cao lớn lại uy vũ, là một quái thú bậc 2 hệ ánh sáng, hiện giờ thì nhớ ra chưa?”
“ Chẳn lẽ chính là con quái thú mang hình dáng của thánh thú Thiên Mã mà người ta thường truyền miệng nhau à?” Đăng Dương ngạc nhiên
Trọng Tuấn hài hước cười “ thánh thú cái quỷ gì chứ, Thiên Mã nhà người ta có cánh, đạp gió cưỡi mây bay lượng trên bầu trời, còn cái con Độc Giác Thú này á, chỉ có xách đít chạy trên mặt đất mà hít khói thôi”
La Quốc Hùng đằng hắng một tiếng “ Độc Giác Thú tuy chỉ là quái thú bậc 2 nhưng lại khó săn giết hơn Ảnh Lang nhiều, một là tốc độ rất nhanh, hai là chúng nó sống tại khu vực gần bờ hồ Thiên Ba, nơi hoạt động chủ yếu của quái thú bậc 4, bậc 5. Vậy cho nên chúng ta sẽ không ham nhiều, mỗi lần chỉ săn giết một con rồi lập tức rút lui, sau đó mới tiếp tục săn con tiếp theo”
Triệu Dũng cắn tiếp một miêng thịt khô, nhai nhóp nhép nói
“ Ta tốc độ nhanh nhất, sẽ phụ trách lùa Độc Giác Thú, Hùng ca, Trọng Tuấn, Đăng Dương, 3 người sẽ bố trí một vài bẫy rập chặng đầu Độc Giác Thú. Còn Cẩm Tú, nàng vẫn như mọi khi, mai phục trên cao, vừa hổ trợ hỏa lực tầm xa, vừa phụ trách cảnh giới báo động. Kệ hoạch này mọi người thấy thế nào”
“ Ta thấy hay đấy, cứ thế mà làm” Cẩm Tú gật đầu đồng ý
“ Như mọi khi, ta chỉ phụ trách việc chiến đấu” Trọng Tuấn nhún vai
La Quốc Hùng gật đầu “ Kế hoạch rất hay, Độc Giác Thú tốc độ quá nhanh, chúng ta nếu cứ thế mà rượt đuổi sẽ rất tốn sức lực và thời gian, hơn nữa còn chưa chắc là bắt được. Ngược lại tạo bẫy chính là phương cách tối ưu nhất. Đăng Dương, ngươi nghĩ sao?”
Đăng Dương bắt chước Trọng Tuấn nhún vai “ ta sao cũng được, dù sao tiểu đệ chỉ mới trở thành võ giả, kinh nghiệm còn rất non kém, chủ yếu là cố gắng học hỏi mọi người”
La Quốc Hùng cười “ Tốt, vậy thì cứ thế mà làm, trời cũng sắp tối rồi, mọi người tranh thủ ngủ một giấc, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ chế tạo bẫy rập rồi đi bắt Độc Giác Thú. Theo quy cũ, ta sẽ là người canh gác đầu tiên, sau 3 tiếng sẽ đến lượt Triệu Dũng, rồi Trọng Tuấn, Cẩm Tú và cuối cùng là Đăng Dương”
Kết thúc một ngày chiến đấu mệt mỏi, tiểu đội Phong Long chìm vào giấc ngủ mờ nhạt.
Mặt trời xuống núi nhường chỗ cho chị nguyệt trên cao, thế giới rừng rậm bắt đầu cuộc sống phong phú về đêm, tại đó, không có tiếng chim hót lãnh lót, chỉ có thiếng thú rống, sói tru chốc chốc lại vang lên, khắp nơi chỉ là một màu đen của bóng tối bất tận, cùng với đó nhiệt độ không khí giảm xuống thấp, xe xe lạnh càng làm cho khu rừng thêm huyền bí và đáng sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.