Cô bán hàng sắc mặt có chút không vui, nhưng lại sợ bị đồng nghiệp nắm bắt cơ hội làm khó dễ, vu cho là đắc tội với khách hàng.
Cô ta vẫn kiềm chế cảm xúc mà đi vào gọi quản lí.
Cô thật sự không tin, cậu thanh niên quê mùa một cục này, sau lưng còn đeo một cái ba lô trông rất ngu đần có thể tới nơi này nói chuyện làm ăn.Theo dự đoán của cô ta, có vẻ hắn là “người nhà quê” không biết trời cao đất rộng, tới lúc bị bảo vệ sút đít ném ra ngoài mặt lại như đưa đám.Nhìn số vàng khi Giang Thần mở ba lô ra, Lưu An Sơn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.Kinh doanh ở Kim Lợi ngót nghét 20 năm, hắn không phải chưa từng thấy vàng, nhưng vẫn là lần đầu nhìn thấy có người đem ba lô đựng theo mà tới.Bảy cân vàng, sau khi nhìn thấy chuyên gia giám định gật gật đầu, Lưu An Sơn ho khan một cái, nở nụ cười thân thiện với Giang Thần."Tổng cộng là 7122 gram, chất lượng tuyệt hảo không có vấn đề gì.
Xin hỏi tiên sinh ngài có hóa đơn không?""Không có." Giang Thần nhìn chằm chằm hai mắt Lưu An Sơn, rất thẳng thắn nói.Lưu An Sơn hơi sững sờ, suy tư chỉ chốc lát sau đó ra hiệu chuyên gia giám định đi ra ngoài trước, trong phòng chỉ còn lại hai người."Thứ ta nói thẳng, vàng của Giang tiên sinh e rằng lai lịch bất thường.” Lưu An Sơn trong ánh mắt lóe lên một tia.
Đây là vàng gia công, đều là kiểu cách chế tác bên trong ngân hàng.
Thế nhưng khi mua vàng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767103/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.