Lúc ủng da đạp lên nắp cống bằng thép để rẽ vào con đường làm bằng xi măng, Giang Thần đã nhận ra có mùi không bình thường.Mình bị theo dõi sao?Có lẽ là bởi vì công hiệu của thuốc biến đổi gien, hắn cảm thấy trực giác mình nhạy bén hơn trước nhiều."Nhớ hành động như kế hoạch đã bàn trước, OK?" Tôn Kiều bưng Sirius đi ở hàng trước, lần thứ hai hướng về Giang Thần Phía sau nhỏ giọng dặn dò một lần."Đã rõ, " Giang Thần nhún nhún vai, chậm rãi ngồi hít sâu một cái, giả vờ dễ dàng cười cợt, "Đừng quên, anh mới là nhân vật chính trong cái kế hoạch này."Diêu Diêu ân cần cầm tay của Giang Thần.
Bé gái lương thiện này rất biết cách đoán suy nghĩ trong lòng người khác, đã dễ dàng nhận ra Giang Thần tuy bất an trong lòng nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ.
Chỉ có điều là ngoại trừ an ui, cô không giúp được chút gì cho hai người.Không cần nói tới chuyện giúp đỡ, để không trở thành gánh nặng thì cô cũng phải cố gắng rất nhiều.Dù sao thì cô cũng là người có sức khỏe kém nhất ở đây.Thong thả rẽ vào một con đường, đi đến địa điểm của đám lính Hôi Cổ đang mai phục, nhịp tim Giang Thần tăng lên dần dần.
Đột nhiên, bước chân của Tôn Kiều ngừng lại."Không đúng.
.
.""Hả?" Giang Thần lập tức trở nên cảnh giác, lấy súng trường PK200 từ phía sau ra.
Diêu Diêu thì lại dính sát sau lưng Giang Thần, tuy trên mặt có sự bình tĩnh không hợp với tuổi tác, nhưng thân thể yếu đuối vẫn đang run rẩy nhè nhẹ.Tôn Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767090/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.