Kỳ thực để xử lí đống cặn bã này cũng không có gì khó, dù sao nơi này cũng không phải xã hội văn minh.Tôn Kiều thông qua máy nhắn tin bên cạnh cửa gọi công nhân lên dọn dẹp, nói rằng gặp phải sát thủ các kiểu con đà điểu.
Sau đó mấy người liền tới đem thi thể trên đất đi tiêu hủy.
Trước khi đi, công nhân làm vệ sinh còn không quên phun chất tẩy rửa vào trong phòng Giang Thần, rửa sạch những thứ buồn nôn ấy.
Sau đó quản lí dưới đại sảnh cũng tự mình đến một chuyến, xin lỗi vì đã để có kẻ lén lút lần mò vào khách sạn làm phiền cả hai người.Ở tận thế, người chết là một điều hết sức bình thường.Vị quản lí đại sảnh này, có vẻ như cũng không phải lần đầu tiên xử lý tình huống như thế, hành sự cũng khá là thông thạo.Sau khi hắn từ chối sự bồi thường là một bữa tối (bò bít tết làm từ thịt bò biến dị),vị quản lí này xoay người rời đi.
Cái gọi là bồi thường, kỳ thực cũng chỉ là phép tắc tối thiểu, có thể ở nổi một nơi như thế này, chẳng ai sẽ tính toán chi li một bữa ăn làm gì cả.Bởi vì trong phòng này không có nhà bếp, bên trong phòng ăn được chuẩn bị một chiếc lò vi sóng dùng để hâm nóng thức ăn cùng một chiếc nồi cơm điện đám đầy bụi.
Tuy rằng ở tại nơi như thế này người có tiền bình thường sẽ không chọn tự mình chuẩn bị đồ ăn.
Nhưng cũng không ngoại trừ những người đặc biệt giàu có ,quen ăn cơm tẻ xa xỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767079/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.