Khách sạn Tulip, tọa lạc ở ngã ba ngoài vòng ranh giới giao nhau, gần với khu chợ phồn hoa và quảng trường thứ 6, cùng với trụ sở binh đoàn trị an mạnh nhất.Khẩu súng máy phòng không cỡ nòng 50 ly trên nóc nhà toát ra vẻ lạnh lùng u ám.
Mặc dù có một chút trang trí sang trọng nhưng nó chắc chắn thể hiện sức mạnh của khách sạn này.
Dù sao ở mảnh đất hoang tàn lộn xộn này, an toàn là thứ được đặt lên hàng đầu.Có thể đặt súng máy phòng không trên nóc nhà, hiển nhiên hậu trường ở đây không nghi ngờ gì chính là khu thứ sáu chính thức.Người ở chỗ này không giàu sang thì cũng cao quý, đảm bảo an toàn là vấn đề trọng yếu.
Theo lời của Tôn Kiều, ở chỗ này, nếu có kẻ tự ý tiến vào phòng của mình thì có quyền giế.t chết mà không cần phải hỏi lí do vì sao.Sở dĩ chọn ở đây, đương nhiên là để tiện cho việc xử lí mấy cái "Đuôi" kia mà thôi.Ngồi trên chiếc ghế sofa đắt tiền được bọc bằng da thật, Giang Thần cười híp mắt dùng cây tăm từ bên trong lon hoa quả đóng hộp xiên lên một lá cây quýt, tiếng nuốt nước bọt có thể nghe thấy rõ khi nhét vào miệng.Nếu như trước đây, hắn tỏ ra xem thường với những thực phẩm đóng hộp.
Ai mà biết bên trong nó có bao nhiêu chất tạo ngọt tổng hợp, chất bảo quản.
Tuy nhiên vì mấy ngày qua vẫn toàn ăn mấy đồ “vứt đi” này, vì suy nghĩ cho sức khỏe của chính mình, Giang Thần cũng không thể không cân nhắc đến bổ sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767076/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.