Dù như thế nào, Giang Thần cũng không thể tưởng tượng được.Cánh tay nhỏ nhắn tinh tế ấy khi bùng nổ sức mạnh lại gấp ba lần của hắn.
.
.Đây còn là con người hay sao?!Thừa dịp Tôn Kiều đi thăm dò ngân hàng Phổ Đông, Giang Thần cũng không có thời gian nhàn rỗi.
Sau khi xác nhận Tôn Kiều đã đi xa, hắn lập tức xuyên không trở về thế giới hiện đại.Thời gian trôi qua ở hai thế giới là song song, cũng không có việc một bên thời gian trôi nhanh hơn.
Cho nên hắn vẫn còn rất nhiều thời gian.Đương nhiên, không thể sạc pin ở nhà thuê khi mạch điện trong nhà không đủ 100 kWh.
Nếu như khi Tôn Kiều về không thấy có ai, vậy thì sẽ rất phiền phức.
Vì lẽ đó, muốn nhanh chóng sạc đầy, Giang Thần không thể làm gì nhục nhã hơn ngoài việc đi sạc trộm điện.Lén lén lút lút cạy ra hộp điện ở khu gần đó, trong lòng tràn ngập tội lỗi mà dùng con dao nhỏ cắt đứt phần vỏ cao su bên ngoài dùng nối điện.
Giang Thần hít sâu một hơi, tay phải nắm chặt lấy.Dòng điện cao thế vọt ra nổ tanh tách tóe cả lửa, năng lượng nhanh chóng liền tràn ngập cổ tay.Mà tầng lầu trước mặt chuẩn bị mất điện.
.
."F*ck your mother, công ty điện lực chó chết.
Mẹ nhà nó tại sao lại mất điện rồi! Bố vote 1 sao cho sập cả lò!""Oppa oppa, ớ ớ ớ, làm sao bị cúp điện rồi! Tức chết bà.
.
."Trên lầu truyền đến những tiếng gào thét giận giữ, không ít hộ gia đình cũng mở cửa sổ ra, nhìn trụ điện phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767063/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.