"Để tôi nói thẳng.
Gia cố tòa nhà này chẳng có ý nghĩa gì cả.
Chỉ cần không làm ra động tĩnh quá lớn, với đầu óc của thây ma sẽ không tới đây.
Khu vực này cũng không có sinh vật biến dị mạnh mẽ lui tới, anh làm như vậy chỉ tốn công..."“Được rồi, không phải là tôi đề phòng thây ma.
Tôi cũng biết chỉ cần không đi trêu chọc những tên ghê tởm kia, bọn chúng sẽ không chủ động chạy tới trêu chọc tôi.
Tôi đang ngăn chặn những người không mời mà tới, hiểu chưa?Cô chắc chắn không muốn bị cắt cổ khi ngủ nhỉ.
Chúng tôi cần phải ở lại thị trấn một thời gian, và đây sẽ là điểm tiếp tế của chúng tôi.
" Dứt lời, Giang Thần trừng mắt nhìn Tôn Kiều một cái."Được rồi, ông chủ" Tôn Kiều trợn trắng mắt, đem cái đinh cuối cùng đóng vào ván gỗ.
Trên thực tế, cô muốn phản bác: không có ai rảnh rỗi để đi vào nơi rõ ràng đã bị lục lọi sạch sẽ.Về lý do tại sao cô ấy lại ở đây...!Đó là bí mật của cô ấy."Có bản đồ gần đây không?" Vểnh chân ngồi trên sa-lông có chút mốc meo, Giang Thần chẳng cảm thấy tội lỗi gì với việc bắt phụ nữ lao động nặng nhọc như vậy.
Con mụ này vừa rồi thiếu chút nữa tra khảo hắn một hồi, cảm giác bị súng chĩa vào tuyệt đối không vui.Hiển nhiên là Tôn Kiều đã thuần thục với công việc này, rất nhanh đã gia cố xong tầng một của tòa nhà.
Về phần vật liệu cải tạo, đương nhiên tất cả đều là lấy vật liệu tại chỗ..."Epaid của anhđâu?" Tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-phong-rieng-tai-tan-the-dich/3767061/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.