"Nhưng con nhớ ba ba nha." Nhuyễn Nhuyễn nắm lấy ngón tay của Mục Thâm, nhắm mắt theo đuôi đi theo hắn cùng nhau bước vào biệt thự.
"Ba ba làm việc có mệt hay không, có đói bụng không nha, Nhuyễn Nhuyễn sẽ bóp vai, trước kia cũng từng bóp vai cho sư phụ. Sư phụ nói Nhuyễn Nhuyễn bóp rất tốt, ba ba có muốn Nhuyễn Nhuyễn bóp vai cho người không nha!"
Nhóc con hưng phấn hỏi đông hỏi tây, sau khi bước vào nhà nhóc con giống như một con ong mật nhỏ chăm chỉ, hự hự lấy dép lê của ba ba từ trong tủ giày ra, còn có của nàng nữa.
"Ba ba con."
Đôi dép lớn màu xám đậm được đặt bên cạnh đôi dép lê nhỏ màu hồng nhạt hình con thỏ lông xù xù, thoạt nhìn trông rất là đáng yêu.
Mục Thâm nhìn Nhuyễn Nhuyễn không biết tại sao, ánh amwst đều trở nên dịu dàng.
Nhuyễn Nhuyễn đem gót chân nhỏ phóng vào dép lê, xoay người lại lôi kéo ba ba đi về phía bên trong.
"Ba ba ngồi." Nhóc con đẩy ba ba ngồi xuống, Mục Thâm nhướng mày, không biết nhóc con này muốn làm gì nhưng hắn vẫn ngồi xuống theo lực đạo của đứa nhỏ.
Sau đó thì nhìn thấy nhóc con kia chạy lộc cộc tới chỗ máy lọc nước bên kia đổ một ly nước, hai cái tay mũm mĩm ôm ly nước tới chỗ của hắn.
"Ba ba uống nước." Đem nước đưa vào trong tay của Mục Thâm, Nhuyễn Nhuyễn mong chờ nhìn hắn.
Mục Thâm cảm giác trái tim của chính mình giống như bị đụng trúng cái gì đó.
Từ trước tới nay hắn chưa bao giờ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-nam-dai-lao-ba-ba/266490/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.