Khi bước đến cửa biệt thự, ngón tay của Mục Thâm nhẹ nhàng ấn lên cửa, cánh cửa kêu một tiếng tích tích rồi tự động mở ra.
Nhuyễn Nhuyễn nắm lấy bàn tay to lớn của ba ba, tò mò nhìn cánh cửa kia.
"Ba ba, tại sao ba ba không đẩy nó ra mà nó có thể tự động mở ra, rất thần kỳ nha."
Nhuyễn Nhuyễn bước vào theo, tầm mắt nhìn cánh cửa kia, hoàn toàn alf bộ dáng tò mò của một đứa trẻ.
Đôi mắt của Mục Thâm nhìn về phía trước và bước chân cũng đi chậm hơn lúc trước rất nhiều, đối với câu hỏi của đứa nhỏ hắn chỉ nói một câu.
"Nhận dạng dấu vân tay."
"Ồ." Nhuyễn Nhuyễn cái hiểu cái không nói, Tiểu Bạch Bạch đứng dưới chân Nhuyễn Nhuyễn và đôi mắt nhỏ cảnh giác nhìn quanh bốn phía, đối với hoàn cảnh xa lạ nó sẽ kiểm tra theo bản năng xem nó có an toàn hay không.
Tuy rằng còn nhỏ, nhưng dù sao nó cũng là một con sói cho nên cảnh giác hoàn toàn là bản năng của nó.
"Thiếu gia, hoan nghênh về nhà."
Đi vào không được bao lâu, một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo bành tô màu đen đi ra, nhìn thấy Mục Thâm nắm tay Nhuyễn Nhuyễn thì vẫn luôn cư xử thận trọng không hiện cảm xúc lên mặt lại lộ ra vẻ kinh ngạc. Tuy nhiên rất nhanh sau đó bị ông che giấu lại, ngoài ra còn chào hỏi Mục Thâm một cách bình thường.
"Ừ." Mục Thâm nhàn nhạt đáp, mang theo đứa nhỏ một đường đều luôn tò mò Nhuyễn Nhuyễn đi vào căn phòng lớn kia.
Khi Nhuyễn Nhuyễn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-nam-dai-lao-ba-ba/266476/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.