Editor: Slinh
Beta: Cà ri + lyly
Một cơn gió mạnh thổi tới, cánh cửa gỗ khép hờ bỗng chốc mở ra, đập vào hai bức tường trắng bên cạnh, tạo ra tiếng vang nặng nề. Màn giường theo cơn gió hơi lay động, giống như thuỷ triều chập trùng, giống như sóng ngầm mãnh liệt.
Gió nổi lên rồi.
Bên trong màn, tiếng thở dốc dần dừng lại.
A Yên nằm trên ngực người kia, hai tay lười biếng mà nhích dần thân thể yêu kiều mềm mại lên, đôi mắt mang ý cười, cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt đỏ bừng của hắn, con ngươi đen thẳm mênh mông hơi nước, cuối cùng dừng lại ở đôi môi mỏng đang hé mở... Giơ ngón tay trắng nõn lên, đặt ở môi hắn, ngữ khí nhu hoà: "Hoà thượng, thoải mái không?"
Sương mù trong đôi mắt Lan Lăng Quân tan biến một chút, nhưng mặt lại càng đỏ, bối rối dời mắt.
Ngón tay A Yên chậm rãi rời xuống, mơn trớn cằm của hắn, cổ, xương quai xanh rồi dừng lại ở lồng ngực rắn chắc, hờ hững miêu tả từng vết roi chưa phai màu, truy hỏi đến cùng: "Rốt cuộc là có thoải mái hay không?"
Lan Lăng Quân nhẹ giọng nói: "A di đà Phật."
Đôi mắt A Yên tối lại, lườm hắn: "A cái đầu ngươi --- Ngươi ngược lại giỏi lắm, nằm trên giường không bỏ ra nửa điểm khí lực, đều là ta vất vả thoả mãn ngươi ---" Nàng bỗng ngồi dậy, cưỡi trên người hắn: "---- Con lừa ngốc, ta hầu hạ ngươi lâu như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, ngươi niệm một câu A di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113739/quyen-7-chuong-78-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.