Editor: Cà Ri
Năm giờ chiều đúng.
Dì Vương rửa xong bát đũa, ra khỏi bếp, nhìn thấy A Yên ngồi trước gương to trong phòng khách, soi gương õng ẹo làm dáng, một lúc chau mày, một lúc lại cong lên khóe môi tươi cười, quần áo trang điểm xinh đẹp, không nhịn được tò mò hỏi một câu: "Lâm tiểu thư, ngày hôm nay cũng đi ra ngoài khuynh đảo chúng sinh sao?"
"Không." A Yên từ trong gương, nhìn bà một cái: "Ngày hôm nay chỉ khuynh đảo một người."
Lòng bát quái của dì Vương lại càng dồi dào hơn, cười đi đến gần hỏi thăm: "Cô ấy nhất định rất xinh đẹp đi?"
A Yên ngớ người, ngẩng đầu lên suy nghĩ một lát, nói: "Xinh đẹp thì.... Cũng được, với tuổi của hắn mà nói, thì cũng trên trung bình."
Dì Vương nhớ lại cô gái thần bí lần trước, lại hỏi: "Tính cách cô ấy thế nào, có tốt hay không? Tôi thấy cô ấy có chút thẹn thùng, nói thế nào đây, ôn nhu nhẹ nhàng."
A Yên bật cười: "Không phải thẹn thùng, ra vẻ mà thôi." Cô quay đầu lại, nhìn vẻ mặt kỳ lạ của bà, ý thức được đối phương hiểu lầm, nhất thời nổi lên lòng trêu chọc, cố ý bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc nói: "Dì có tin hay không? Chờ hắn cởi quần áo ra, so với ai thì cũng nhiệt tình buông thả hơn."
Mặt già của dì Vương đỏ ửng, khoát tay áo: "Lâm tiểu thư, muốn chết, cô không biết xấu hổ, tôi còn muốn a."
A Yên cười khanh khách, lại nhìn về phía tấm gương, nhẹ giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113731/quyen-6-chuong-73-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.