Editor: Hua Shenyu
Kiều gia.
Tút tút tút.
Vẫn không bắt điện thoại.
Kiều Thần đứng ở chỗ cửa sổ, để điện thoại xuống, giữa hai chân mày không tự giác nhíu lại, nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ, im lặng rất lâu, thở nhẹ một tiếng, lần nữa ấn mở màn hình, viết ra một hàng chữ, rồi bấm gửi đi.
- --- gặp mặt một lần đi, anh từ đầu đến cuối vẫn nợ em một lời xin lỗi chính thức.
Qua mười phút, di động của hắn vang lên.
Kiều Thần bắt máy: "Là anh."
Đối phương có vẻ rất hiền lành:"Kiều tiên sinh? Xin lỗi, tôi mới từ trong phòng tắm ra, không mang theo điện thoại. Tìm tôi có việc gì không?"
Kiều Thần im lặng trong chốc lát, nói:"Chuyện hôn lễ... Anh biết bây giờ có nói gì cũng vô dụng, đã gây ra tổn thương rồi, nhưng anh còn nợ em ---"
"Giữ lại đi. Không phải chính chủ, không thể chấp nhận, nhưng mà cũng không để ý, không ghét anh, người cần quyến rũ cũng không phải là, cứ như vậy đi, giang hồ không gặp lại."
Tốc độ nói chuyện của đối phương rất nhanh, phần lớn Kiều Thần cũng không nghe thấy rõ, chỉ nhớ rõ câu kia "giang hồ không gặp lại". Hắn lại thở dài, xoa xoa ấn đường: "Được...em không muốn gặp, vậy thì không gặp. Chỉ là anh thiếu em...anh kêu người mang đến cho em, xin em hãy chấp nhận, đây điều cuối cùng anh làm vì em."
Đầu dây bên kia trả lời:"Tùy anh."
Sau đó, cúp máy.
Kiều Thần nhắm mắt.
Nói không đau lòng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113714/quyen-6-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.