Editor: Dương Thùy
Beta: Cà ri
Bóng đêm mê ly.
Bên trong phòng cắn nuốt tất cả cuồng nhiệt tình triều, Phó Phùng Kỳ từ lúc mới đầu bị động chịu đựng biến thành chủ động đòi lấy, mãi đến tận thời khắc quan trọng nhất, cô gái thoát ra rời đi, đè lại bờ vai của hắn không cho hắn tới gần, sau đó bám vào thổi hơi nóng bên tai hắn, thấp giọng nói: "Cầu xin tôi."
Đời này hắn chưa từng hận qua một người như thế.
Phó Phùng Kỳ cau mày, vừa mở miệng cổ họng ách ách khàn khàn: "Đừng nghịch."
A Yên nói: "Không đùa anh, tôi nói thật lòng, mau cầu xin tôi."
Phó Phùng Kỳ cắn răng.
Đây là một cuộc đối đầu không tiếng động.
Mái tóc đen của hắn ướt nhẹp, mồ hôi nóng rực từ trán lăn xuống.
Hai gò má A Yên ửng hồng, ánh mắt vẫn bình tĩnh mà thanh tỉnh, bình thản rơi trên mặt hắn.
Cuối cùng, Phó Phùng Kỳ nhắm mắt lại cánh tay dài duỗi ra nắm vòng eo mảnh khảnh của cô gái, kéo vào trong lồng ngực mình, trong giọng nói mang theo sự thù hận mà càng giống như giấu kín độ ấm khó có thể nhẫn nại, nướng đến trái tim đều đau: "... Cầu xin cô."
A Yên cười một tiếng, ôm lấy hắn: "Phó tiên sinh, lúc này mới ngoan, tôi thích nghe giọng đàn ông kêu."
Phó Phùng Kỳ hừ lạnh: "Cô bớt tranh cãi đi."
"Mới không muốn." A Yên vừa cười, vừa thở dài một tiếng: "Duyệt qua vô số người, cực kỳ hiếm thấy có người đàn ông mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113705/quyen-5-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.