Editor: Leo Bụi
Beta: Cà ri
A Yên từ trong tiểu khu đi ra từ xa đã nhìn thấy Tô Lương.
Hắn cầm một túi bóng nhỏ, thần sắc lạnh lùng mà ngang ngược, vết thương bên khóe môi không ngừng chảy máu, hắn cũng không để tâm chỉ dùng tay lau qua.
Trời lạnh như thế mà hắn chỉ mặc một chiếc áo trắng tinh, không mặc áo khoác.
Không đợi A Yên đến gần đã hỏi: "Hôm nay rảnh không?"
A Yên nhìn hắn: "Nói trọng điểm."
Tô Lương trầm mặc một lát, mở miệng: "Tôi không có nơi nào để đi."
A Yên: "Cậu không có nơi nào để đi thì nhà tôi cũng không nhận rác rưởi."
Tô Lương quay đầu, trừng mắt nhìn cô, quay người lại đi vài bước lại dừng bước, lộn ngược trở lại, mặt không biểu tình nói: "Chỉ đêm nay thôi, tôi không muốn ở một mình....Chỉ cần cô cho tôi ở lại, cô muốn gì cũng được."
Hắn ám chỉ rất rõ ràng.
A Yên nghe xong, như có điều suy nghĩ ngẩng đầu lên: "Bảo cậu nhảy thoát y cũng được?"
Tô Lương biến sắc: "Cô....Cô đi chết đi."
A Yên cúi đầu cười: "Nếu không phải xoát độ hảo cảm, ai thèm quân tâm cậu."
Tô Lương: "Cái gì mà độ hảo cảm?"
A Yen lắc đầu: "Cho cậu ở một đêm, đi thôi."
*
Ba mẹ Hoắc trên lầu, hai người đi về không kinh động đến họ.
Căn phòng này, Tô Lương ngựa quen đường cũ, chỉ là nhìn chiếc giường kìa.....vẫn không khỏi vô thức xoa xoa đầu gối rồi lại trừng mắt nhìn bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113701/quyen-5-chuong-54-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.