Editor: Leo Bụi
Beta: Cà ri
Một tuần mới đến.
Trưới khi A Yên quay về trường học, đặc biệt dặn dò Lão Cổ Đổng: "Ngươi phải thời thời khắc khắc để ý đến Phó Phùng Kỳ không được để giống như thế giới kia...Biết chưa? Đoàn Tử Minh gặp nạn trên đoàn tàu kia, ngươi nếu như sớm báo cho ta biết, ta vốn đã có thể đến kịp cứu hắn."
Lão Cổ Đổng: ".....Đã rõ."
A Yên: "Ta không dẫn ngươi đến trường cùng đâu."
Lão Cổ Đổng kinh ngạc: "Kí chủ?"
Đây là lần đầu tiên A Yên ra ngoài mà không mang theo nó. Lão Cổ Đổng có chút tủi thân.
"Ta có mấy câu cần bàn giao với người ở trường, xong việc sẽ về ngay, sớm nhất là tối nay, muộn nhất là ngày mai." A Yên nói.
Lão Cổ Đổng chẳng hiểu ra sao.
A Yên: "Ta muốn dành chút thời gian chú ý đến Phó Phùng Kỳ, tốc chiến tốc thắng.....không thể giẫm lại vết xe đổ ngày xưa nữa."
*
Ở một góc sân trường.
Cô gái dịu dàng mặc váy liền trắng đứng dưới tán cây, làn gió nhẹ thổi qua khiến vạt áo bay lên, váy trắng lay động. Những bông hoa rơi như mưa, vài cánh hoa vương trên mái tóc cô gái.
Thiếu niên đưa tay khẽ phủi nhẹ đi.
Thật là một trong những cảnh tượng đẹp nhất của thanh xuân.
Cô gái cúi đầu cười ngượng ngùng, dường như có chút khó xử, nhẹ nhàng nói: "Tô Lương, sự việc ở thiếp ba kia, anh đừng để trong lòng. Em đã nói với bạn bè rồi đều là trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113699/quyen-5-chuong-54-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.