Editor: Hailey
Beta: Cà ri
Qua thật lâu, vụ án đã đi được một nửa trình tự tư pháp, chứng cứ cũng đã nộp lên, Niếp Thắng Hòa mới đến gặp mặt Đoạn Huy một lần, vẫn là cách song sắt gặp mặt.
Trên người Đoạn Huy mặc áo tù, cạo tóc, xanh xao vàng vọt, khó có thể nhận ra khuôn mặt vốn có ban đầu.
Niếp Thắng Hòa rất kiên nhẫn mà đánh giá hắn một lát, mới nói: "Anh Đoạn, tôi đến thăm anh... anh cũng đừng quá lo lắng, em nói thật, nếu thật sự có phải vào, thì tối đã cũng chỉ bị kết án ba hoặc năm năm, bác trai sẽ mời đoàn luật sư tốt nhất, sẽ không chịu đựng lâu đâu.
Biểu tình trên mặt Đoạn Huy có chút dại ra, một lát mới ngẩng đầu: "Niếp Thắng Hòa, quan trọng sao? Đã đến lúc này rồi, cậu còn tới ghê tở tôi sao?
"Haiz, xem anh nói gì kìa." Niếp Thắng Hòa thở dài, bất đắc dĩ thành khẩn mà nhìn hắn: "Hai chúng ta có giao tình chơi đùa từ nhỏ đến lớn với nhau, anh Đoạn, tôi cũng chỉ muốn tốt cho anh, đi tới bước ngày hôm nay, anh thật sự quá hoang đường, người không biết không sợ, bây giời là xã hội pháp trị a!"
Đoạn Huy nhếch môi, cười lạnh nhìn hắn.
Niếp Thắng Hòa căng mặt, chậm rãi nói: "Vốn dĩ, tôi muốn dẫn theo A Yên tới cùng, dù sao hai người cũng từng có tình cảm mấy năm, nhưng cô ấy nói không muốn thấy mặt anh cũng không có lời nào để nói, tôi cũng không thể ép buộc làm khó bắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113670/quyen-3-chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.