Editor + Beta: Cà ri
Đoạn Huy nhìn tin tức mới trên Weibo.
—— chờ tôi một tháng.
Buồn cười, chờ một tháng, thì như thế nào?
Đã là người phụ nữ của hắn, cho dù có muốn hay không, thì trước khi hắn vứt bỏ cô thì không được bắt cá hai tay. Còn bây giờ thật đáng đời.
Dù sao một người bán một người mua, hắn đã cho tiền, số tiền đó cũng đủ để Đới Yên sống đến cuối đời, hắn cũng chẳng cần cảm thấy có gì tốt mà đồng tình.
"Anh đang xem gì đó?"
Đoạn Huy quay đầu lại, thấy Bạch Cận đang đi tới, đem điện thoại bỏ xuống, cười nói: " Tùy tiện xem chút tin tức trên Weibo. Sao hôm nay em tan tầm muộn thế?"
"Đúng vậy, ở tòa soạn có một đống công việc, mệt chết em rồi." Bạch Cận kéo cánh tay của hắn, hoạt bát thè lưỡi, làm nũng: "Em muốn ăn thật nhiều."
Đoạn Huy cưng chiều mà sờ mặt cô: "Được, anh dẫn em đi."
Xe chạy được nửa đường, Bạch Cận ngừng lướt Weibo, ngẩn đầu hỏi: " Đoạn Huy, chuyện về bạn gái cũ của anh... anh có biết không?"
Đoạn Huy mặt không đổi sắc: "Biết. "
Bạch Cận thở dài: "Một cô gái tốt thật đáng thương, tri phí giải phẫu rất đắt đi, anh nếu có thể giúp, thì nên giúp chút ít. "
Tay Đoạn Huy đặt trên tay lái nắm thật chặt, nghiêng đầu nhìn bạn gái tốt bụng của mình, mỉm cười: " Loại phụ nữ này, cho chút ngon ngọt sẽ quấn lấy không buông, em quá ngây thơ rồi, ngốc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113656/quyen-3-chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.