Editor: Dương Thùy
Beta: Cà ri
Bông tuyết ngoài cửa sổ bay phấp phới. Đây là trận tuyết cuối cùng của mùa đông.
Thâm cung Đế Đô chưa từng yên tĩnh như vậy bao giờ, cả hoàng cung rộng lớn dừng như tất cả mọi người đều ngủ say, lại vừa giống như người nơi này đều đi rồi, chỉ để lại một toà thành trống không.
Từ khi Dương Chiêu hạ lệnh, hễ là ai từ cung phi trở xuống, bao gồm các thái giám, cung nữ ở bên trong nếu muốn rời cung để tự bảo vệ mình, thì có thể tự mình rời đi, trong cung liền trở thành cái dáng vẻ vắng tanh này, không còn cẩm tú phồn hoa như ngày xưa.
Cung nhân Hướng Hoa cung cũng bỏ đi gần hết rồi. Châu Nhi cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, nếu không phải đang khóc, thì cũng là rưng rưng nước mắt nói: "Nương nương, nương nương số của ta thật khổ a oa! Nếu biết có ngày hôm nay, lúc trước nên vạch trần họ Nhạc khốn khiếp khốn kiếp kia, trước khi hắn còn chưa xuất chinh nên xử tử hắn, thì sẽ không có kiếp nạn này rồi... Vì sao chúng ta số khổ như thế a? Chờ quân Tây Lương Man Di tấn công vào hoàng cung, thế nào cũng tàn sát hết cung đình nội viện, chỉ cần thấy nữ tử còn sống, nhất định trước gian rồi giết, giết xong lại gian...đã như vậy, nô, nô tỳ không nhảy xuống giếng bảo toàn trong sạch!"
A Yên đang ngồi trước gương thoa phấn, nghe vậy chán ghét nhíu mày nói: "Chết kiểu này rất khó coi... thi thể ngâm nước trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113650/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.