Cả đời Giang Ly này sống quá dễ dàng.
Mọi người bỏ hết công sức cả đời theo đuổi tiền tài, sự nghiệp, địa vị, còn hắn, từ nhỏ đến lớn đã dễ như trở bàn tay, không cần tốn công phí sức đã có được tất cả mọi thứ.
Cho dù so với những người cùng tuổi với hắn sinh ở giới thượng lưu, hắn cũng có thể bộc lộ hết tài năng, đạp lên vai đám người Lục Thế Đồng, kiến cho bọn họ hâm bộ mà nhìn hắn có được những thứ mà họ khao khát.
Hắn thành công như vậy. Trên thế giới này chỉ có người và đồ mà hắn không muốn, chứ không có gì là hắn không đạt được.
Còn An Thuần là cái bất ngờ, cô ấy gây cho hắn cảm giác muốn chinh phục, so với những con mồi khác, cho cô ấy nhiều hơn một chút kiên trì cùng chờ đợi, nhưng sớm muộn cũng là của hắn, đối với chuyện này, hắn định liệu trước.
Cuộc đời cay đắng ngọt bùi, đối với hắn mà nói, cái "khổ" kia, thật sự quá ít
Cho tới giờ, hắn đã quên cảm giác đau lòng.
Đột nhiên có một ngày, người phụ nữ đã từng bên cạnh hắn hèn mọn đau khổ cầu xin, cái người từng bị hắn xem thường, căm ghét... Từ chối hắn.
Cô cầm áo khoác âu phục của hắn, vô cùng đáng thương đứng ở trước mặt hắn, tỏ vẻ lấy lòng, khẩn cầu mà nhìn hắn. —— nhưng lại vì một người đàn ông khác.
Cô nói, tha cho tôi một con đường sống.
Cả người cô đang phát run, tiếng nói yếu đuối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-my-nhan-thinh-the/2113624/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.