"Hơn nữa, ngươi quay lại thì làm sao mà bảo đảm an toàn cho mình được chứ?"
Mặc dù trong lòng Quách Dã rất lo cho an nguy cô phụ Đào Vân Cương, nhưng cũng không thể nhìn Hứa Ninh tiến vào chỗ chết.
Trong đáy lòng Quách Dã rất có lòng tin về sức mạnh thân thủ của Đào Vân Cương.
Đào Vân Cương bị chặn đường cướp của cũng không phải là lần một lần hai, cuối cùng đều hoá nguy thành an.
Còn Hứa Ninh thì mới vận chuyển hàng lần đầu tiên liền đã gặp chuyện này, khó khăn lắm mới bảo vệ được mình, nếu hắn còn quay lại cũng đủ khiến cho Quách Dã lo lắng vô cùng.
"Yên tâm, ta chắc chắn sẽ không lộ mặt ra giao thủ đâu."
Hứa Ninh giải thích nói: "Như ta vừa nói, chỉ cần ta không phát ra tiếng động, bọn hắn hẳn là không phát hiện được ta. Vừa rồi tên kia phát hiện chúng ta, chẳng qua là vô tình thấy dấu chân. Hơn nữa đám mã phỉ cũng không nghĩ ra là ta sẽ quay lại."
"Thế nhưng ngươi quay lại thì có thay đổi được gì?"
Quách Dã vẫn thuyết phục Hứa Ninh.
Hứa Ninh nghe vậy, trầm mặc nửa ngày: "Quách Dã, mặc dù ta mới vận chuyển hàng lần đầu, nhưng ta cảm thấy đối thủ lần này không bình thường."
"Ngươi. . ."
Quách Dã trông thấy sắc mặt nghiêm túc của Hứa Ninh.
"Trước đó ngươi từng nói với ta là Cương thúc thường vận chuyển hàng, chặn đường cướp của đều là mã phỉ, mục đích cũng chỉ để đòi tiền đúng không?"
Hứa Ninh nhìn chằm chằm vào mắt Quách Dã.
"Là. . ."
Quách Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-vo-hoc-bang/1766013/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.