Ba ngày sau, Hứa Ninh đi theo đám người Đào Vân Cương giao nhận hàng hóa.
Cùng lúc đó, Đào Vân Cương còn phải tốn công sức an bài ổn thoả đám thân tín, tiêu tốn không ít thời gian.
Rốt cục, ba ngày sau, sáng sớm ngày thứ ngày thứ năm sau khi rời khỏi nhà, hết thảy cuối cùng cũng làm xong, mọi người bắt đầu lên đường về nhà.
Ra khỏi Khang Vân huyện thành, càng đi xa thì người càng lúc càng ít đi.
"Ngồi xe lừa lần này xong, lần sau cô phụ ta sẽ đổi thành xe ngựa."
Quách Dã cùng Hứa Ninh ngồi trên xe lừa chạy sau xe Đào Vân Cương.
"Lần này Cương thúc kiếm được bộn tiền rồi nhỉ?"
Hứa Ninh hỏi.
"Hai ngàn lượng." Quách Dã nhỏ giọng, "Đây là lợi nhuận sau khi đã trả hết chi phí."
"Hai ngàn lượng?" Hứa Ninh giật mình, "Chuyến buôn bán này, ba tháng đi một chuyến, Cương thúc một năm thu nhập không dưới tám ngàn lượng a?"
"Cũng không khoa trương như vậy."
Quách Dã khoát khoát tay: "Còn cần phải nhìn thời điểm. . . Mấy tháng này đúng lúc vào mùa thu, dược liệu mọc tốt cho nên thu hoạch tương đối nhiều. Đến cuối tháng chạp, còn có thể thu được nhiều loại dược liệu khác nhau, chất đầy cả xe hàng, vì thế mới kiếm được nhiều tiền."
"Hơn nữa lúc vận chuyển hàng không phải tình hình cướp đường." Quách Dã nói tiếp, "Nếu gặp phải kẻ hung ác, bị đánh cướp hàng, có khả năng một năm làm không công, thậm chí đến cả tính mạng còn phải gặp nguy hiểm nữa."
Hứa Ninh suy nghĩ một chút Quách Dã: "Cũng đúng. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-vo-hoc-bang/1766011/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.