"Không tệ, lần này có tới bốn người đạt đến đao pháp tiểu thành."
Lão già sải bước đi tới, sau đó ngồi xuống.
Đào Cảnh Lộ, một trong tộc lão của nhà họ Đào.
"Thúc công."
Đào Diệp thi lễ đầu tiên.
Gia gia của nàng là trưởng thôn, những tộc lão này nàng đều nhận biết.
"Gặp qua thúc công."
Sau khi Đào Diệp thi lễ xong, thì ba người còn lại cũng đồng thời hành lễ.
"Đào Diệp, ngươi cũng không có ném đi mặt mũi gia gia ngươi! Mười ba tuổi đã luyện Liệt Phong đao pháp đến tiểu thành, rất nhanh sẽ đuổi kịp tỷ tỷ Đào Cận ngươi rồi."
Đào Cảnh Lộ khen Đào Diệp một câu, rồi lại nhìn về phía Đào Thanh Phong: "Ngươi chính là Đào Thanh Phong?"
"Vâng, thúc công."
Đào Thanh Phong gật đầu trả lời.
Mặc dù tuổi không lớn, nhưng là ngữ khí tự tin, để Đào Diệp cũng nhịn không được nhìn nhiều một chút.
Đây chính là sự tự tin khi được rèn giũa trong hoàn cảnh đầy lời khen ngợi.
"Hậu sinh khả uý a. . ."
Rõ ràng Đào Cảnh Lộ cũng biết đến thiên phú của thiếu niên này từ trước.
Đối với tuổi trẻ thiên tài trong tộc, đám tộc lão đều đặc biệt coi trọng.
Tương lai sau này của Đào gia trang, toàn bộ đều nằm trên người đám trẻ thiên tài này.
"Các ngươi là?"
Đào Cảnh Lộ nhìn về phía Hứa Ninh và một người khác không quen biết.
"Thúc công, ta là Đào Thanh Bình."
Nhìn tuổi tác của Đào Thanh Bình cũng không lớn hơn Hứa Ninh bao nhiêu, thiên phú càng không cách nào so sánh được với Đào Diệp cùng Đào Thanh Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-vo-hoc-bang/1766006/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.