“Sao thế?” Phó Yểu thấy sắc mặt Chung Ly thay đổi, giơ chân đá y một phát: “Chẳng lẽ phương pháp có vấn đề gì à?” 
Chung Ly ho khan một tiếng, nói: “Chúng ta rời khỏi đây rồi nói.” 
Bọn họ không quay lại khách thuyền, mà đi thẳng tới lăng mộ ở núi Nhạn Quy trước, ngồi xuống bàn ngọc trong đại sảnh. 
“Phương pháp sửa mệnh này cần có nước mắt của quỷ và máu của thần linh, vẽ thành một lá bùa hợp mệnh.” Chung Ly nói. 
Phó Yểu nghe xong thì rất vui vẻ: “Không phải chúng ta đang có nước mắt của quỷ rồi à?” Còn máu của thần linh, tuy thần linh khá ít nhưng dù sao vẫn có tồn tại, muốn lấy máu sẽ hơi khó khăn nhưng cũng chẳng phải là hoàn toàn không có cách: “Có lẽ ngươi nói đúng, cơ hội sửa mệnh của ta quả nhiê giấu ở nơi này.” 
Nàng vui vẻ xong, thấy Chung Ly vẫn im lặng không nói gì, hỏi: “Chẳng lẽ còn có thứ gì khó hơn mà ngươi chưa nói ra à?”. Đam Mỹ Hiện Đại 
Chung Ly nhìn nàng một lúc, đáp: “Bùa chú với chúng ta không phải là vấn đề lớn, có điều… cách sử dụng này hơi phiền phức.” 
“Ví như?” 
“Lá bùa này cần hai người dùng.” 
“Hai người? Vừa hay có ngươi giúp ta luôn.” Phó Yểu thấy số người không phải là vấn đề, thậm chí còn rất ổn là đằng khác: “Chuyện này chắc không phải là chuyện phiền phức đấy chứ?” 
“Ừ. Phiền phức thật sự là cần hai người hòa hợp làm một, sau đó cùng nhau sử dụng bùa chú mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3506062/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.