🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Thị Lang không hiểu ý nghĩa đằng sau câu này của nàng, ông bước tới xoa đầu nữ nhi: “Bình an là được rồi. Ta đã sai phòng bếp chuẩn bị món cá chiên và trứng tôm phù dung mà con thích nhất, chúng ta đi ăn cơm thôi.”



Ông đang định dẫn nữ nhi vào trong nhưng nữ nhi lại không hề di chuyển. Phó Thị Lang xoay người lại, hỏi: “Sao thế?”



Phó Yểu đứng yên tại chỗ, nhìn gương mặt của phụ thân, nhìn vẻ mặt như trút được gánh nặng của ông vì nàng đã quay về bình an, nàng cười cong mắt, nói: “Ta quay về là có một chuyện muốn nói với ngài.”



“Chuyện gì?” Phó Thị Lang hỏi.



“Ta không giận ngài.” Phó Yểu nói: “Cả đời này, ngài chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi. Con đường ngài đi, ta sẽ trải sẵn; chướng ngại trên đường, ta sẽ dẹp sạch. Trước kia là ngài luôn bảo vệ ta, lần này tới lượt ta bảo vệ ngài.”



Phó Thị Lang không rõ nữ nhi nói vậy là có ý gì, ông muốn hỏi lại nhưng xung quanh đột nhiên bị sương mù bao phủ, bóng hình của nữ nhi cũng trở nên xa xôi trong làn sương trắng xóa, đợi tới khi ông muốn tìm kiếm nàng thì trong làn sương trắng chỉ còn lại một khoảng mênh mông.







Trên một con thuyền hướng về Trường An, Phó Thị Lang đột ngột bừng tỉnh từ cơn ác mộng.



Hình như ông vừa nằm mơ thấy nữ nhi bỏ mình mà đi, cho dù giờ đã tỉnh lại rồi thì trái tim vẫn còn co rút không ngừng.



Trong lòng ông hiện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3506048/chuong-137.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.