Cuối cùng Phó Thị Lang vẫn không vội rời khỏi Dư Hàng, cửa thành đã đóng, người ra vào đều bị kiểm tra kỹ lưỡng, hơn nữa miệng vết thương trên người ông không nhẹ, dễ dàng bị phát hiện.
Ông nghĩ tới nghĩ lui, quyết định gọi nữ nhi tới chỗ mình.
“Cửu Nương, con có dám một mình tới Thủy huyện không?” Phó Thị Lang hỏi nữ nhi.
Lần này ông tới Giang Nam là phụng lệnh của bệ hạ điều tra một vụ án cũ.
Năm năm trước, Giang Nam bị tra ra có nhận hối lộ, khi đó số bạc tham ô đang trên đường đưa tới Trường An ngay lúc tiên đế băng hà, tân đế đăng cơ, số bạc đó trùng hợp bị “hải tặc” cướp mất ngay giữa đường.
Bệ hạ kế vị xong, trong triều vẫn không ngừng nổi sóng to gió lớn, vụ án này chỉ có thể tạm đè xuống không truy cứu. Hiện giờ bệ hạ đã dần ngồi vững trên hoàng vị, lập tức nhớ tới số bạc đáng lẽ nên rơi vào túi mình, thế là có chuyện Phó Thị Lang xuôi Nam lần này.
Phó Thị Lang điều tra cẩn thận suốt dọc đường, khi tới Dư Hàng cũng chỉ định du lịch một phen với nữ nhi. Ai ngờ vừa tới nơi lại trùng hợp phát hiện vụ án cũ này có liên quan tới tổng đốc Lưỡng Giang.
Sự việc đột ngột này khiến cả hai bên đều bất ngờ, Phó Thị Lang lập tức nắm được trong tay ít chứng cứ, kết quả là ông bị phát hiện rồi còn bị truy nã toàn thành, thậm chí còn chưa kịp sắp xếp chỗ ở ổn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3506024/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.