Hôm sau, Phó Yểu đang ngồi nếm thử món ăn mới do Triệu Hưng Thái làm tên là bánh bao tàu hủ ky thì Lục An tiên sinh tới chơi.
Triệu Hưng Thái rất hoan nghênh bất cứ người nào có thể nếm thử tay nghề của hắn, Lục An tiên sinh ngồi xuống, hắn lập tức mang một phần bánh bao nóng hổi lên.
Ban đầu Phó Yểu cứ nghĩ ông có chuyện gì muốn nói, ai ngờ Lục An tiên sinh ăn bánh bao xong thì không nói lời gì đã rời đi luôn.
Sáng hôm sau, ông lại đến đúng giờ đó.
Suốt mấy ngày liên tiếp, Phó Yểu thật sự không muốn thấy khuôn mặt đầy những nếp nhăn của ông nữa, dứt khoát thả đũa trên tay xuống, nói: “Có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”
“Quan chủ hiểu lầm, ta chỉ tới để nếm thử tay nghề của Triệu tiểu ca mà thôi.” Lục An tiên sinh từ tốn nói.
Phó Yểu thấy hết sức đau đầu.
Lục An tiên sinh khi trước chính trực tới cỡ nào chứ, vậy mà giờ đã học được cách nói chuyện vòng vo rồi đấy.
May mà có Tam Nương bên cạnh nói nhỏ với nàng: “Thời gian qua, tiền bạc trong thư viện không còn nhiều lắm. Hơn nữa Sử tiên sinh một ngày tắm đến hai mươi lần để tới tìm lão tiên sinh đòi tiền, lão tiên sinh thực sự không còn cách nào khác, chỉ có thể lên núi gặp ngài.” Dù sao ngài cũng là đầu sỏ gây tội.
“Một ngày tắm hai mươi lần?” Phó Yểu chợt thấy mình đã xem nhẹ độ mặt dày của người đọc sách.
“Phải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3492271/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.