Một ca kĩ dựa vào giọng hát để kiếm sống, một khi mất giọng thì kết cục gần như đã được định đoạt.
Ngay khi ma ma Tiểu nguyệt Lâu biết chuyện thì lập tức mời đại phu tới khám, đồng thời còn gọi cả quy công đến để dặn hai ca kĩ kém hơn Kim Thu một chút tiếp khách vào tối nay.
Cho dù giọng nói của Kim Thu có ra làm sao thì nàng cũng phải chuẩn bị mọi thứ thật đầy đủ.
Tú bà dặn dò xong hết thì quay sang hỏi Tiểu Hồng: “Hôm nay nàng có ăn linh tinh gì không?”
Tiểu Hồng lắc đầu: “Không có, cả ngày đều như bình thường.”
“Thế có động phải cái gì lạ không?”
“Không. Vừa một khắc trước vẫn còn ổn, tự nhiên nghỉ ngơi xong tỉnh dậy đã không nói được nữa.” Tiểu Hồng đáp.
Tú bà kiểm tra y phục một hồi vẫn không thấy vấn đề ở chỗ nào.
May mà đại phu đã tới, sau một hồi thăm khám, đại phu lắc đầu nói: “Giọng của nàng có lẽ sẽ hoàn toàn biến mất, thế nên mới không nói được. Cái này chỉ có thể điều trị từ từ, còn việc có khỏi hay không thì chỉ biết nhờ vào ông trời mà thôi.”
Câu này khiến lòng Kim Thu và tú bà còn lạnh hơn nữa.
Tú bà sai người tiễn đại phu đi, sau đó bảo quy công nói hai ca kĩ khác thay Kim Thu đi dự tiệc, để bồi tội, nàng còn chủ động tặng thêm rượu ngon.
Dặn dò xong, tú bà nhìn về phía Kim Thu rồi nói: “Bữa tiệc hôm nay ngươi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3492220/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.