“Tam Nương?” “Tam Nương đã trở về? Thế người đâu?” Mọi người trong phòng đều kinh ngạc, đặc biệt là Phó Ngũ Nương và Kỳ Sương Bạch, sắc mặt của bọn họ gần như không thể giữ vững nổi nữa.
Những người khác không biết, nhưng trong lòng bọn họ thì biết rõ Tam nương đang ở đâu.
Đại sảnh đột nhiên nổi gió, cửa sổ cũng bị gió thổi kêu “lạch cạch” theo. Sau đó mọi người lập tức thấy từ trong khoảng sân đen nhánh bên ngoài, một nữ nhân đi tới.
Nữ nhân này mặc một bộ y phục màu xanh lá, khuôn mặt có vẻ đã lớn tuổi. Nàng còn đẩy theo một cái gì đó, đợi khi tới gần thì mọi người mới nhận ra đó là một chiếc xe lăn, ngồi trên xe lăn là một người mặc đồ đen.
Mọi ánh nhìn đều tập trung vào người bận y phục màu đen kia, cho dù ai cũng thấy thật khó hiểu nhưng không ai dám mở miệng trước.
Không bao lâu sau, xe lăn được đẩy tới cửa đại sảnh, sau đó ngừng lại chứ không vào trong. Mọi người trong phòng lúc này đều im lặng, ngay cả Thế tử phu nhân còn đang lau nước mắt cũng hơi do dự nhìn về phía hai người ngoài cửa.
“Là Tam tỷ sao?” Phó Ngũ Nương lúc này lại vừa thút thít vừa đi tới cạnh cửa: “Tam tỷ, sao tỷ lại mặc như thế này…”
Trước khi ả ta kịp đi tới xe lăn thì người trên xe lăn bắt đầu cử động, nàng ta cởi mũ có rèm trên đầu mình xuống.
Trong nháy mắt, Phó Ngũ Nương liền nhìn thấy một khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-toa-dao-quan/3492209/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.