Lão đại đánh lão nhị, vẫn phải giáo dục một chút, Phùng Niệm mới bắt đầu nảy ra ý tưởng này, lại trông thấy khuôn mặt nữ nhi bị bỏng nắng vì đi đường dưới trời nắng chang chang.
Vừa rồi Bùi Diễm cũng đã nói, đứa nhỏ này không thấy người là không yên lòng, nàng không đợi ở sơn trang nghỉ mát kia được, nhất định phải hồi cung xem thử. Lúc đầu nói ngồi xe ngựa nàng lại ngại chậm, cho nên vẫn cưỡi ngựa, cũng tìm đồ vật che nắng cho nàng nhưng ngựa chạy cũng không hoàn toàn che khuất, vì vậy bị phơi thành như vậy.
Nhìn gương mặt áy náy của Nhị Hoàng tử, Phùng Niệm mới xấu hổ.
"Nói thế nào đều là vấn đề ở bản cung, đến lúc này ngươi cũng vất vả một hồi trở về phủ nghỉ ngơi đi. Vấn đề của B Nhi không lớn, lấy thuốc mỡ trị bỏng nắng thoa là được."
Lúc đầu tiểu cô nương chôn mặt ở trên người mẫu thân nàng, nghe nói như thế quay lại nở một nụ cười tươi với Nhị Hoàng tử: "Cảm ơn Nhị ca ca dẫn ta trở về."
Bộ dạng này hoàn toàn khác lần giằng co với phụ hoàng tại sơn trang nghỉ mát kia, cũng bởi vì gặp được Hoàng hậu nương nương sao?
Đã sớm nghe nói Lục Công chúa Bùi B cực kỳ không muốn xa rời mẫu hậu nàng.
Lúc trước chỉ là nghe nói, ngày hôm nay đã thấy được.
Rất tốt.
So với đền hết ánh sáng có lòng dạ lớn dễ dỗ, mặc cho ai đến đều không thể ngăn nàng trở về tìm nương không phải rất tốt sao? Đổi góc độ suy nghĩ, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1082712/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.