Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng
Chịu kích thích này, đêm đó Trường Hi cung không tiếp đãi Bùi Càn, người vừa tới đã đụng phải cửa lớn đóng chặt. Y quay đầu nhìn Lý Trung Thuận, phát hiện Lý Trung Thuận cũng nhìn y.
"Ngươi nhìn gì? Đẩy cửa ra đi!"
Hoàng Thượng ra lệnh như vậy, Lý Trung Thuận còn có thể đứng ngây ra hay sao? Hắn đi ra phía trước gõ hai lần.
Không có phản ứng.
Lại gõ hai lần.
Giọng thái giám Cát Tường truyền ra từ bên trong, hắn ép tới rất rất thấp, nhỏ giọng hỏi: "Ai vậy?"
"Hoàng Thượng tới, còn không mau mở cửa."
".." "Thế nhưng Quý phi nương nương nói không được phép để Hoàng Thượng vào trong."
Bùi Càn đoán ra Quý phi lại giở yêu sách, nghe thấy lời này vẫn không nhịn được hừ lạnh một tiếng: "Bảo ngươi mở cửa ra, không mở trẫm lập tức xử ngươi."
Vừa mới nói ra lời độc ác, giọng Phùng Niệm vang lên: "Đệ đứng cạnh cửa làm gì? Trả lời ai vậy?"
Vừa rồi Cát Tường còn xoắn xuýt có nên mở cửa hay không, nghe thấy giọng nói này, hắn xoay người sang phía khác, cúi đầu chạy vài bước đến trước mặt: "Hồi bẩm nương nương, là Hoàng Thượng ở bên ngoài, Hoàng Thượng tới."
"Hôm nay Thái Thượng Hoàng tới, ta cũng không gặp. Bảo hắn đi đi!"
Không cần người truyền lời Bùi Càn cũng đã nghe thấy. Y cao giọng nói: "Đang yên ổn sao nàng lại nóng nảy làm ầm ĩ lên vậy?"
Phùng Niệm vốn định từ từ mới đối mặt lại với y, tên chó chết này không nên đến! Nàng nâng váy bước hai bước bậc thang, xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-mot-bay-hoa-thuy/1082633/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.