Editor: Đào Sindy Thân cốt nhục mất mà có lại, theo lý Du Quý nhân nên mừng rỡ cực kỳ, khi việc này chân chính xảy ra nàng ta mới cảm giác mình không vui vẻ như vậy. Từng câu từng chữ đám người hầu nói vẫn còn vang bên tai nàng ta, Sâm Nhi đi theo nàng ta không có chỗ tốt, không bằng đi theo Quý phi để co tương lai tươi sáng. Dù sau này Quý phi sẽ sinh nhi tử, Sâm Nhi cũng không lỗ. Nếu nàng không sinh là kiếm lợi lớn. Phú quý đầy trời trong tay như mây khói tán đi, ai mà chịu nổi chứ? Du quý nhân đã quên phản ứng đau buồn vừa rồi của mình, trố mắt nói: "Hoàng Thượng không muốn đưa Sâm Nhi cho Quý phi nương nương?" "... Trẫm tỉnh táo lại suy nghĩ, như vậy quá tàn nhẫn với nàng." ? ? ? Nếu như nói tàn nhẫn như thế, bây giờ không phải là tàn nhẫn lần hai à? Nghĩ đến nhi tử có thể vì chuyện này biến thành Hoàng tử bình thường không được chú ý, trong lòng Du Quý nhân thật sự khó chịu không nói ra được. Nàng ta có ý cứu vãn ―― "Mới vừa rồi là tỳ thiếp có chút không nỡ, bây giờ nghĩ thông, chỉ cần có thể để Sâm Nhi ngừng khóc, chỉ cần đối tốt với nó, ta đều đồng ý, dù không thể ở cùng nó mọi lúc cũng không có gì." Trở mặt cũng rất nhanh! Bùi Càn chẹn họng nói: "Vừa rồi là trẫm lo lắng sẽ bị loạn, suy khi nghĩ kỹ một chút cũng không nghiêm trọng như vậy, trí nhớ của con nít có thể tốt bao nhiêu? Nhiều lắm là khóc rống hai ngày, chỉ cần đừng tiếp tục để nó thấy Quý phi thì nhất định con sẽ quên." "Còn phải xem hắn khóc hai ngày? Hắn khóc như thế tỳ thiếp thật không sống nổi, Hoàng Thượng!" Bùi Càn chỉ muốn giữ mặt mũi, không thể nói thẳng y ôm Bùi Sâm đi qua bị Quý phi đánh văng ra ngoài được? d&đ:l{q&đ Nói thật Bùi Càn không hiểu lắm, không phải rất nhiều người đều muốn đoạt Hoàng tử sao? Lúc trước Bùi Hứa mất nương từng có nhiều phi tần tranh giành, nhưng vì lúc ấy người đã không coi là nhỏ, Bùi Càn cảm thấy không cần thiết, nên không lựa chọn trong đám phi tần. Hiện tại Tiểu Bùi Sâm "Vừa gặp đã yêu" Quý phi vì có thể đi tìm nơi nương tựa nàng ta cũng muốn để mình khóc câm rồi, tự nhiên kiếm được đứa con ngoan làm sao còn có người không đồng ý? ... Bùi Càn cảm thấy y còn chưa nghĩ đến chuyện sinh nhi tử cùng với Quý phi, trước tiên nuôi một đứa cũng không lỗ. Dù sao bình thường có nhũ mẫu chăm sóc, cộng thêm Thất Hoàng tử và Lục Công chúa chênh lệch chỉ hai ba tháng, nuôi cùng nhau có thể thêm bao nhiêu chuyện? Bây giờ nói những thứ này cũng vô dụng, Bùi Càn trả Tiểu Bùi Sâm ấm ức thành quả bóng cho Du Quý nhân: "Nàng xem dỗ dành làm sao, dỗ không được cũng không sao, hắn khóc mệt ngủ một giấc, dù sao ngày mai sẽ quên những thứ này. Chỗ Quý phi nàng cũng đừng nhớ thương, Quý phi thiện lương như vậy sao nỡ thấy hai mẫu tử xa rời chứ? Nàng không làm được chuyện này." Bùi Càn bảo nàng ta cần gì cứ tìm Lý Trung Thuận, tiểu hài tử rất dễ bị mang chạy, lấy đồ ăn ngon thú vị trêu hắn, sao mà không dỗ được? Nói hết lời nên nhắn nhủ, Bùi Càn lại nhìn nhi tử, sau đó quả quyết rút lui. Y rời đi cũng tốt, lúc y ở đây dù Du Quý nhân khó chịu cũng phải nhịn, y vừa đi, Du Quý nhân và thân nhi tử cùng nhau khóc thút thít lên. "Bắt nạt người khác mà! Sao có thể bắt nạt người khác như thế? Lúc cần thì ôm nhi tử ta đi mất, nói không cần là ôm người trả lại." Đám người hầu vừa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]