Đó là địa ngục.
Khi thời gian của thế giới dừng lại mà thời gian của bản thân ngươi lại không ngừng trôi đi, đó là một địa ngục như thế nào?
Sở Địa Tàng nhìn thấy một thế giới ngưng đọng.
Trong thế giới đó, ai ai cũng biến thành bức tượng. Bọn họ, mỗi người một tư thế, mỗi người một biểu tình: có thợ làm vườn đang tưới nước, có kẻ đầu bếp đang xào rau — Bếp lửa kia cũng bị ngưng đọng thời gian, người đang cắt rau cũng bị dừng lại ở khoảnh khắc đó.
Không có một chút âm thanh nào vang vọng… dường như trên thế giới này chỉ còn lại có mỗi mình Sở Địa Tàng.
Sau đó hắn nhìn thấy một người giống hệt hắn. Người kia lặng lẽ ngồi trên thềm đá, mặt không đổi sắc nhìn cảnh sắc trước mặt, ánh mắt trống rỗng y như những bức tượng người ở xung quanh.
“Hắn đi rồi.” Sở Thiên Hoàng nhẹ nhàng mở miệng, tiếng nói lại mang theo âm sắc nghẹn ngào. Hắn nói: “Sở Địa Tàng, Thiên Thụ đi rồi.”
Thiên Thụ? Thiên Thụ là ai? Sở Địa Tàng nhìn Sở Thiên Hoàng.
Sau đó một người đi tới — dường như người đó chính là Sở Địa Tàng ở thế giới này.
“Ta biết.” Biểu tình của Sở Địa Tàng kia giống hệt như Sở Thiên Hoàng, chết lặng giống như cương thi: “Hắn lừa chúng ta.”
“Đúng vậy.” Trong ánh mắt trống rỗng của Sở Thiên Hoàng lộ ra một tia điên cuồng: “Hắn đã lừa chúng ta.”
Sau đó Sở Địa Tàng kia cũng ngồi xuống bên cạnh Sở Thiên Hoàng.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2857007/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.