Giây phút mà Cố Thiên Thụ cảm thấy hạnh phúc nhất mỗi ngày chính là khi mới tỉnh dậy lúc sáng sớm.
Gió ấm áp, ánh mặt trời dịu êm, tiếng chim hót ríu rít… tất cả đều thật tuyệt vời. Nhưng bắt đầu từ giờ phút này, khoảnh khắc hạnh phúc kia đã tan vỡ như bong bóng xà phòng.
Hắn vừa mở mắt ra liền nhìn thấy một nam nhân đang dõi theo hắn, diện mạo của nam nhân rất quen thuộc — Giây tiếp theo, Cố Thiên Thụ liền nhắm chặt mắt, hắn còn ngỡ là mình đang gặp ác mộng.
“Ha~.” Một tiếng cười nhạo nhẹ nhàng vang lên, dường như đang nhạo báng sự trốn tránh của Cố Thiên Thụ. Tiếp sau đó, Cố Thiên Thụ cảm thấy môi mình bị xâm nhập, nụ hôn nóng bỏng khiến người hít thở không thông. Cố Thiên Thụ giãy giụa không ngừng thì bị người phía sau siết chặt vòng tay, dù là thân thể hay đầu óc đều mờ mịt.
“Đã tỉnh chưa.” Người phía sau – Sở Địa Tàng nói: “Tôn thượng?”
Nghe đến giọng nói này, cuối cùng đầu óc hỗn độn của Cố Thiên Thụ cũng tỉnh táo lại. Hắn đờ đẫn mở mắt ra, không chút bất ngờ nhìn thấy một gương mặt phóng đại.
“Tối qua ngủ thế nào.” Giọng Sở Thiên Hoàng trong hơn giọng Sở Địa Tàng, rất hợp để làm MC. Chẳng qua khi vào tai Cố Thiên Thụ thì y như heo éc.
Cố Thiên Thụ lười đáp, chỉ muốn tránh thoát khỏi vòng vây của cả hai. Nhưng còn chưa kịp giãy giụa thì bỗng cảm nhận được một thứ gì đó vừa cứng vừa nóng ngay giữa đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2856986/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.