Chúc Thanh Trạch cứ ngỡ là mình sẽ cứ thế chết trên tay Sở Thiên Hoàng. 
Sở Thiên Hoàng: tâm tính lạnh bạc, âm tình bất định, thủ đoạn ngoan độc, rất ít khi hạ thủ lưu tình với kẻ địch. Sau khi hắn hạ độc Tuyết Y, Chúc Thanh Trạch liền triệt để hận người này. 
Thiên tử chi nộ, phục thi bách vạn, lưu huyết thiên lý; bố y chi nộ, diệc miễn quan đồ tiển, dĩ đầu thưởng địa nhĩ*. — đây là sự khác nhau giữa vương giả và người thường. 
* Thiên tử chi nộ, phục thi bách vạn, lưu huyết thiên lý: ý đại khái là vua mà giận lên thì chết trăm vạn người, máu chảy ngàn dặm. 
* Bố y chi nộ, bố y chi nộ, diệc miễn quan đồ tiển, dĩ đầu thưởng địa nhĩ: đại khái là dân thường mà giận dữ thì cởi mũ, đi chân trần, đập đầu xuống đất để hả cơn giận. 
Sở Thiên Hoàng là vương giả, nên khi hắn giận dữ liền giết sạch cả một thành. Còn Chúc Thanh Trạch chỉ là dân thường, phẫn nộ thì chỉ có thể đập đầu xuống đất để giải tỏa nỗi phẫn uất trong lòng mà thôi. 
Dưới thực lực tuyệt đối, giãy giụa chỉ phí công. 
Dù vậy, Chúc Thanh Trạch vẫn không cam lòng. Hắn biết mình không động được Sở Thiên Hoàng, vì thế chỉ có thể tìm Cố Lân Đường, người có thực lực tương đương với Sở Thiên Hoàng, chờ đợi cơ hội báo thù cho thê tử. 
Nhưng mà trên thế gian, việc như ý ít càng thêm ít. Kết quả, chẳng những không báo được thù, mà còn liên lụy đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2856967/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.