🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ba ngày sau, tất cả sẽ thật sự ổn sao? Dù trong lòng ôm hoài nghi, nhưng Chúc Thanh Trạch cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân như vậy.



Thủ đoạn của Sở Thiên Hoàng, Chúc Thanh Trạch đã gặp qua rất nhiều lần. Nhưng hắn cực kỳ không muốn đối mặt trực tiếp với người nam nhân này.



Nhưng chuyện này thật sự sẽ dễ dàng chấm dứt sao. Chúc Thanh Trạch không biết đáp án, hắn cũng không đoán ra được đáp án.



Buổi chiều đầu tiên rời thành, Cố Thiên Thụ ngủ rất sâu. Thân thể hắn vô cùng mệt mỏi, vừa đụng đến giường liền ngủ say.



Nhưng dù đang ở trong mộng, Cố Thiên Thụ lại không quên được ánh mắt kia của Vân Đình. Bị mặt nạ che khuất khuôn mặt, chỉ có ánh mắt mới có thể biểu đạt được tình cảm trong lòng người nọ.



Cố Thiên Thụ thấy Vân Đình đang rơi lệ, lại còn gọi hắn: “Tôn thượng, tôn thượng…”



Sau khi đến thế giới này, Vân Đình là người mà Cố Thiên Thụ tiếp xúc nhiều nhất. Có lẽ là do giống như trường hợp chim non, nên khi biết người nọ phản bội, Cố Thiên Thụ lại chỉ cảm thấy nồng đậm bi thương và phẫn nộ, mà không có một chút căm hận với Vân Đình.



*Chim non mở mắt chào đời sẽ nhận định thứ đầu tiên nó nhìn thấy là mẹ.



Vì cái gì hắn lại phản bội mình? Là bởi vì hắn phát hiện mình không phải là tôn thượng của hắn sao? Dù đang ở trong mơ nhưng chân mày Cố Thiên Thụ vẫn nhăn chặt, vết thương trên tay và trên cổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2856949/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ta Có Kỹ Năng Đặc Biệt Cao Lãnh
Chương 37: Cho ta hôn trộm một cái thôi, anh hùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.