Ân Túy Mặc cảm thấy gần đây mình quá thả lỏng, đến lúc định thần lại thì tất cả đã quá muộn. 
Ngày đó nàng ăn điểm tâm, nhàn nhã nhàm chán chuẩn bị đi vây xem gian tình giữa Vân Đình với Cố Lân Đường, nhưng bất ngờ lại thấy hai gương mặt xa lạ. 
Một nho nhã anh tuấn, giống như quân tử, mặc một thân màu đen, đang ngồi xổm trước cửa nghịch một chậu hoa lan xinh đẹp. Một người khác thì đáng yêu, tóc buộc đuôi ngựa. Không biết có phải vì mới thức dậy hay không mà gương mặt kia lại mang theo ửng đỏ. 
Theo lý thuyết, nếu trong ngày thường Ân Túy Mặc nhìn thấy hai người này thì nàng sẽ không sinh ra ác cảm, bởi vì tướng mạo của cả hai đều vô cùng quen thuộc, tuyệt đối không giống như người đại gian đại ác. 
Đáng tiếc hôm nay lại không phải ngày thường, khi Ân Túy Mặc nhìn thấy hai người này, trán liền đổ mồ hôi lạnh. Nàng không phải là thiên tài, trí nhớ có đôi khi còn mơ hồ, nhưng đối với nội dung trong cuốn manhua kia nàng lại khắc sâu vào trong cốt tủy. Bởi thế nàng nhớ rõ — có ba người dẫn đến việc Vân Đình tử vong. 
Người đầu tiên tên là Sở Thiên Hoàng, là kẻ thù của nhân vật chính trong nguyên tác, cũng là kẻ địch của Cố Lân Đường. Hắn tự tay giết chết em trai song sinh Sở Địa Tàng — Vân Đình. Người thứ hai tên là Chúc Thanh Trạch, là bạn tốt của Cố Lân Đường, hắn muốn cành hoa quế của Cố Lân Đường nên mới phản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-ky-nang-dac-biet-cao-lanh/2856914/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.