Tần Tuyền diễn cảm lưu loát còn muốn tiếp tục nói, Lục Diễn một ánh mắt cũng không cho hắn, kéo Khương Điềm trực tiếp đi.
Tần Tuyền thật lòng thật dạ cảm thấy mặt mình nhất thời cứng lại, ánh mắt hắn tối tăm nhìn chằm chằm bóng dáng Lục Diễn,đám cảnh sát thối tha, muốn đấu với tao? Tụi mày còn yếu lắm.
"Lục Cảnh Quan, sao tôi cứ cảm thấy, Tần Tuyền giống như đã sớm biết Từ Á Kiều phải làm như vậy?" Khương Điềm đá đá một hòn đá ven đường, buồn bực nói.
"Có lẽ hai vợ chồng nhà này đã sớm thương lượng xong rồi, nếu sự tình bại lộ, liền để Từ Á Kiều đứng ra ôm đồm chịu hết tội." Lục Diễn cười nhạo một tiếng, "Tần Tuyền thật đúng là quá sức xem thường mấy người công bộc nhân dân như chúng ta a, cứ nghĩ rằng chỉ cần có người nhận tội, chúng ta liền không tiếp tục tra xét nữa chứ gì?"
"Đã bị ngược đãi đến thảm như vậy, vì sao còn muốn gánh tội thay cho hắn chứ? Thừa cơ hội này để hắn đi ngồi tù, không phải vừa vặn có thể giải thoát mình sao?" Khương Điềm suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được, tuy rằng cô cũng kinh sợ, nhưng nếu như có ai bắt nạt cô như vậy, cho dù cô không dám đánh lại đi nữa, cũng đã sớm kiếm đường chạy thoát, gánh tội thay lại là chuyện càng không có khả năng.
"Tối qua Từ Á Kiều còn đặc biệt bảo vệ chồng cô ta." Lục Diễn hoạt động cổ một chút, "Đại khái là mắc dạng bệnh như hội chứng Stockholm đi. Bị ngược đãi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-hao-quang-tu-than/1803370/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.