Chương trước
Chương sau
Edit: An Minh Tuệ.
_____________________________
Hiện tại nơi mà một nhà Giang Niệm ở chính là kiểu chung cư cũ, một tầng hai hộ, ở khu chung cư này có chừng mười mấy tòa nhà, trước đó còn có thể trông thấy không ít người ra ra vào vào, dáng vẻ của bọn họ đều vội vàng, hoặc là tụ tập tốp năm tốp ba đứng cùng một chỗ để nói về tình thế bây giờ, hoặc có mấy người trong quân đội tổ chức tập hợp mọi người đi làm nhiệm vụ, để kiếm lấy một chút vật tư. Sắc mặt của bọn họ đều trắng bệch mang theo chút mờ mịt lại tràn ngập chờ mong, có thể còn sống đã là chuyện tốt đẹp, dù có khó khăn trùng điệp đi chăng nữa cũng không thể đánh vỡ hi vọng sống sót của bọn họ.
Chỉ là bây giờ, trong khu chung cư cũ chỉ có Zombie đang du đãng, liền ngay cả một chút thanh âm đều khó mà nghe thấy.
Cũng không biết một nhà của Tần Việt như thế nào, lúc trước đến thủ đô, một nhà Tần Việt được phân phối ở một cái chung cư khác, mà cô phải đi tìm người nhà của mình, cứ như vậy hai bên cũng không có liên lạc gì, còn có mấy người lớp trưởng cùng Nhâm Viễn, ngược lại bọn họ biết địa chỉ hiện tại của cô, sau đó liền đi tìm người nhà của họ, hi vọng hết thảy mạnh khỏe.
Giang Niệm không nghĩ nhiều nữa, đi gõ cửa phòng của hàng xóm sát vách, Truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad của An Minh Tuệ, cô nhớ kỹ ở phòng này chính là một nhà năm người, một đôi vợ chồng trẻ tuổi mang theo cha mẹ cùng con gái của họ đến đây trốn, bình thường nếu có gặp nhau sẽ còn nói mấy câu chào hỏi, thời điểm đó cô bé Lộ Lộ kia còn cho cô một cây kẹo que mặc dù trên mặt lộ vẻ không nỡ, hiển nhiên bọn họ vẫn còn tình người vẫn giữ vững được một loại ranh giới cuối cùng.
Giang Niệm nhận kẹo que, có qua có lại cho cô bé một thanh sô cô la, hai vợ chồng cười với cô càng chân thành hơn mấy phần.
Giang Niệm đi gõ cửa, Trương Vĩ đến mở cửa, anh nhìn qua mắt mèo một chút, xác nhận thân phận của Giang Niệm sau mới cẩn thận đem cửa kéo ra, nhìn xem Giang Niệm lại nhìn cha Giang đang khiêng xẻng sắt đứng bên cạnh, khẩn trương nói: "Sao vậy?"
Giang Niệm nói: "Trong nhà anh còn tốt không, Lộ Lộ không có việc gì chứ?"
Trương Vĩ may mắn nói: "Nhà anh vẫn còn tốt, không có ai biến dị, chính là bên ngoài... Thật là đáng sợ!" Nói xong sắc mặt anh cũng trắng bệch, tròng mắt đỏ lại.
Cha Giang vỗ vỗ bả vai anh, nói: "Hoàn cảnh bây giờ như vậy, chúng ta không có những biện pháp khác, chỉ có thể đoàn kết lại, mạnh lên, xây dựng lại ngôi nhà của chúng ta!"
Trương Vĩ vâng một tiếng, nói: "Hai người đây là muốn ra ngoài sao?"
Giang Niệm: "Vâng, em với cha muốn đi thanh lý Zombie."
Nghe nói như thế, vợ của Trương Vĩ cũng ôm con gái nhỏ chạy ra, cả kinh nói: "Chỉ có hai người sao? Như vậy quá nguy hiểm, hay là chờ quân đội phái người tới cứu viện! Hai người đừng có đi..."
Giang Niệm lắc đầu, cầm lấy cánh tay nhỏ của Lộ Lộ, gãi gãi lòng bàn tay của cô bé, trêu cho cô bé cười khanh khách, Giang Niệm nói: "Chờ cứu viện, như vậy thì không biết phải chờ tới khi nào, bây giờ mọi thứ đều rối loạn, không biết lúc nào sẽ có tình huống phát sinh, không phải lúc nào cũng có thể may mắn chờ được cứu viện đến, cho nên thừa dịp bây giờ còn có sức để đối phó được, thì nên tự cứu mình trước. Nếu nhà anh chị đã không có việc gì, vậy em với cha đi lên tầng xem sao."
"Giang Niệm, em chờ một chút."
Trương Vĩ trầm tư một lát, giọng điệu hung ác, nói: "Anh đi cùng với hai người. Còn có một việc nữa, hôm trước anh có ném một hòn đá xuống để quan sát Zombie ở dưới lầu, phát hiện tốc độ của bọn nó so với trước đó còn nhanh hơn, giống như lỗ tai cũng càng nhạy bén, anh không có kích phát được dị năng, trước đó miễn cưỡng có thể đối phó được một hai cái, hiện tại anh sẽ cẩn thận một chút, đối phó một cái cũng không có vấn đề gì."
Vợ của Trương Vĩ lập tức liền giữ chặt cánh tay của chồng mình, không tán thành nói: "Anh lại không có kích phát dị năng, thể hiện mình là anh hùng làm gì? Cha mẹ con gái anh cũng mặc kệ thật sao?
Trương Vĩ vỗ vỗ tay của vợ anh: "Chú Giang đều có thể đi, tự nhiên anh cũng có thể đi, em đừng lo lắng, anh đi không phải là muốn bỏ lại mọi người, mà là anh muốn làm trụ cột cho cả gia đình mình, bây giờ tình huống này có bao nhiêu khó khăn em cũng biết, nếu như một năm hai năm là có thể đem vấn đề Zombie mang đến đều giải quyết hết, vậy chúng ta sẽ tiếp tục qua về thế giới hòa bình trước kia sinh sống, anh cũng có thể tránh một ngày hay một ngày, nhưng mà nếu mười năm hai mươi năm vẫn y nguyên như bây giờ, anh còn có thể trốn tránh sao? Huống chi những chuyện này, luôn có người phải đi làm."
Anh nghĩ rất rõ ràng, vợ anh đương nhiên cũng rõ ràng, chỉ là Zombie hung hiểm như thế, cô ấy là sợ có chuyện xảy ra!
Trương Vĩ trở về phòng cầm đem con dao to, nói: "Chúng ta đi!"
Vành mắt của vợ Trương Vĩ đã đỏ nhưng không có lên tiếng,Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, thấy chồng mình đi lên tầng, trở về nhà liền nhịn không được lau đi nước mắt của mình, không được, cô không thể mềm yếu, cô đi đến phòng khách, nhấc lên cái túi ni lông trên mặt đất, bên trong cái túi này có mấy tảng đá lớn, một túi phải nặng khoảng ba mươi, bốn mươi cân, mỗi ngày ở nhà ngoại trừ dạy con gái biết chữ ra, thì cô cũng cầm mấy cái túi này đi quanh phòng. Bởi vì cô quá yếu.
Ngược lại là Giang Niệm không nghĩ tới thế mà Trương Vĩ lại lựa chọn đi cùng cô, đồng thời lý do còn quang vinh vĩ đại như thế, nào giống cô, là ỷ vào mình có lực lượng to lớn nên mới dám đi ra ngoài, thuận tiện làm người tốt việc tốt để tích cho mình chút điểm công đức, hi vọng kiếp sau của cô cũng đừng quá thảm... Đời trước cô được tốt số như thế đúng là thật khó có được, khẳng định cũng là do cô đã dùng hết tất cả phúc khí của mình, đời này cũng chỉ có thể nhiều nếm chút khổ sở haizz.
Giang Niệm mang theo hai người nói làm liền làm, từ mỗi một tầng bắt đầu thanh lý, bởi vì động tĩnh này cũng rất lớn, nhất là về sau Giang Nguyên cũng gia nhập, thỉnh thoảng liền có thể nhìn thấy một vài quả cầu lửa bay tới bay lui, nhìn rất thần kỳ!
Rất nhanh, những người sống sót ở trong chung cư đều biết có mấy người đần độn không muốn sống nữa, lại còn dám mang người ra ngoài thanh lý Zombie!
Nhưng mà hai cái người Giang Niệm cùng Giang Nguyên cũng rất lợi hại, một người là dị năng hệ lực lượng một người là dị năng hệ hỏa, như vậy khẳng định không sợ đánh Zombie, nhưng mà ở bên cạnh bọn họ còn có một ông chú già cùng một người đàn ông trung niên, một người cầm xẻng sắt một người cầm dao, giống như không có sở hữu dị năng, nhưng thế mà bọn họ không có bị Zombie đánh chết, hai người hợp tác đối phó với một con Zombie thì dư sức...
Bởi vì sau lần thứ hai virus bộc phát, có người biến dị đồng thời càng có thêm nhiều người kích phát ra dị năng, gặp tình huống như vậy, giờ phút này cũng dồn dập đi ra khỏi cửa phòng, họ triệu tập những người có thể triệu tập để bắt đầu thanh lý Zombie bên ngoài, đội ngũ càng ngày càng nhiều.
Loại chuyển biến này tự nhiên là rất tốt, còn giảm bớt số lượng nhiệm vụ của Giang Niệm, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, huống chi cô còn từ một gia đình tìm được hạt giống rau quả, phân loại ra thì có cải trắng, dưa leo, hạt đậu, cà chua, bí đỏ cùng đậu tứ quý, cảm giác giống như nhặt được bảo bối vậy. Nghĩ đến việc cô sắp có thể được trồng rau, Giang Niệm xoa hai bàn tay vào với nhau còn rất nóng vội cũng đặc biệt mong chờ.

Edit: An Minh Tuệ.
_____________________________
Hiện tại nơi mà một nhà Giang Niệm ở chính là kiểu chung cư cũ, một tầng hai hộ, ở khu chung cư này có chừng mười mấy tòa nhà, trước đó còn có thể trông thấy không ít người ra ra vào vào, dáng vẻ của bọn họ đều vội vàng, hoặc là tụ tập tốp năm tốp ba đứng cùng một chỗ để nói về tình thế bây giờ, hoặc có mấy người trong quân đội tổ chức tập hợp mọi người đi làm nhiệm vụ, để kiếm lấy một chút vật tư. Sắc mặt của bọn họ đều trắng bệch mang theo chút mờ mịt lại tràn ngập chờ mong, có thể còn sống đã là chuyện tốt đẹp, dù có khó khăn trùng điệp đi chăng nữa cũng không thể đánh vỡ hi vọng sống sót của bọn họ.
Chỉ là bây giờ, trong khu chung cư cũ chỉ có Zombie đang du đãng, liền ngay cả một chút thanh âm đều khó mà nghe thấy.
Cũng không biết một nhà của Tần Việt như thế nào, lúc trước đến thủ đô, một nhà Tần Việt được phân phối ở một cái chung cư khác, mà cô phải đi tìm người nhà của mình, cứ như vậy hai bên cũng không có liên lạc gì, còn có mấy người lớp trưởng cùng Nhâm Viễn, ngược lại bọn họ biết địa chỉ hiện tại của cô, sau đó liền đi tìm người nhà của họ, hi vọng hết thảy mạnh khỏe.
Giang Niệm không nghĩ nhiều nữa, đi gõ cửa phòng của hàng xóm sát vách, Truyện chỉ đăng duy nhất trên wattpad của An Minh Tuệ, cô nhớ kỹ ở phòng này chính là một nhà năm người, một đôi vợ chồng trẻ tuổi mang theo cha mẹ cùng con gái của họ đến đây trốn, bình thường nếu có gặp nhau sẽ còn nói mấy câu chào hỏi, thời điểm đó cô bé Lộ Lộ kia còn cho cô một cây kẹo que mặc dù trên mặt lộ vẻ không nỡ, hiển nhiên bọn họ vẫn còn tình người vẫn giữ vững được một loại ranh giới cuối cùng.
Giang Niệm nhận kẹo que, có qua có lại cho cô bé một thanh sô cô la, hai vợ chồng cười với cô càng chân thành hơn mấy phần.
Giang Niệm đi gõ cửa, Trương Vĩ đến mở cửa, anh nhìn qua mắt mèo một chút, xác nhận thân phận của Giang Niệm sau mới cẩn thận đem cửa kéo ra, nhìn xem Giang Niệm lại nhìn cha Giang đang khiêng xẻng sắt đứng bên cạnh, khẩn trương nói: "Sao vậy?"
Giang Niệm nói: "Trong nhà anh còn tốt không, Lộ Lộ không có việc gì chứ?"
Trương Vĩ may mắn nói: "Nhà anh vẫn còn tốt, không có ai biến dị, chính là bên ngoài... Thật là đáng sợ!" Nói xong sắc mặt anh cũng trắng bệch, tròng mắt đỏ lại.
Cha Giang vỗ vỗ bả vai anh, nói: "Hoàn cảnh bây giờ như vậy, chúng ta không có những biện pháp khác, chỉ có thể đoàn kết lại, mạnh lên, xây dựng lại ngôi nhà của chúng ta!"
Trương Vĩ vâng một tiếng, nói: "Hai người đây là muốn ra ngoài sao?"
Giang Niệm: "Vâng, em với cha muốn đi thanh lý Zombie."
Nghe nói như thế, vợ của Trương Vĩ cũng ôm con gái nhỏ chạy ra, cả kinh nói: "Chỉ có hai người sao? Như vậy quá nguy hiểm, hay là chờ quân đội phái người tới cứu viện! Hai người đừng có đi..."
Giang Niệm lắc đầu, cầm lấy cánh tay nhỏ của Lộ Lộ, gãi gãi lòng bàn tay của cô bé, trêu cho cô bé cười khanh khách, Giang Niệm nói: "Chờ cứu viện, như vậy thì không biết phải chờ tới khi nào, bây giờ mọi thứ đều rối loạn, không biết lúc nào sẽ có tình huống phát sinh, không phải lúc nào cũng có thể may mắn chờ được cứu viện đến, cho nên thừa dịp bây giờ còn có sức để đối phó được, thì nên tự cứu mình trước. Nếu nhà anh chị đã không có việc gì, vậy em với cha đi lên tầng xem sao."
"Giang Niệm, em chờ một chút."
Trương Vĩ trầm tư một lát, giọng điệu hung ác, nói: "Anh đi cùng với hai người. Còn có một việc nữa, hôm trước anh có ném một hòn đá xuống để quan sát Zombie ở dưới lầu, phát hiện tốc độ của bọn nó so với trước đó còn nhanh hơn, giống như lỗ tai cũng càng nhạy bén, anh không có kích phát được dị năng, trước đó miễn cưỡng có thể đối phó được một hai cái, hiện tại anh sẽ cẩn thận một chút, đối phó một cái cũng không có vấn đề gì."
Vợ của Trương Vĩ lập tức liền giữ chặt cánh tay của chồng mình, không tán thành nói: "Anh lại không có kích phát dị năng, thể hiện mình là anh hùng làm gì? Cha mẹ con gái anh cũng mặc kệ thật sao?
Trương Vĩ vỗ vỗ tay của vợ anh: "Chú Giang đều có thể đi, tự nhiên anh cũng có thể đi, em đừng lo lắng, anh đi không phải là muốn bỏ lại mọi người, mà là anh muốn làm trụ cột cho cả gia đình mình, bây giờ tình huống này có bao nhiêu khó khăn em cũng biết, nếu như một năm hai năm là có thể đem vấn đề Zombie mang đến đều giải quyết hết, vậy chúng ta sẽ tiếp tục qua về thế giới hòa bình trước kia sinh sống, anh cũng có thể tránh một ngày hay một ngày, nhưng mà nếu mười năm hai mươi năm vẫn y nguyên như bây giờ, anh còn có thể trốn tránh sao? Huống chi những chuyện này, luôn có người phải đi làm."
Anh nghĩ rất rõ ràng, vợ anh đương nhiên cũng rõ ràng, chỉ là Zombie hung hiểm như thế, cô ấy là sợ có chuyện xảy ra!
Trương Vĩ trở về phòng cầm đem con dao to, nói: "Chúng ta đi!"
Vành mắt của vợ Trương Vĩ đã đỏ nhưng không có lên tiếng,Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, thấy chồng mình đi lên tầng, trở về nhà liền nhịn không được lau đi nước mắt của mình, không được, cô không thể mềm yếu, cô đi đến phòng khách, nhấc lên cái túi ni lông trên mặt đất, bên trong cái túi này có mấy tảng đá lớn, một túi phải nặng khoảng ba mươi, bốn mươi cân, mỗi ngày ở nhà ngoại trừ dạy con gái biết chữ ra, thì cô cũng cầm mấy cái túi này đi quanh phòng. Bởi vì cô quá yếu.
Ngược lại là Giang Niệm không nghĩ tới thế mà Trương Vĩ lại lựa chọn đi cùng cô, đồng thời lý do còn quang vinh vĩ đại như thế, nào giống cô, là ỷ vào mình có lực lượng to lớn nên mới dám đi ra ngoài, thuận tiện làm người tốt việc tốt để tích cho mình chút điểm công đức, hi vọng kiếp sau của cô cũng đừng quá thảm... Đời trước cô được tốt số như thế đúng là thật khó có được, khẳng định cũng là do cô đã dùng hết tất cả phúc khí của mình, đời này cũng chỉ có thể nhiều nếm chút khổ sở haizz.
Giang Niệm mang theo hai người nói làm liền làm, từ mỗi một tầng bắt đầu thanh lý, bởi vì động tĩnh này cũng rất lớn, nhất là về sau Giang Nguyên cũng gia nhập, thỉnh thoảng liền có thể nhìn thấy một vài quả cầu lửa bay tới bay lui, nhìn rất thần kỳ!
Rất nhanh, những người sống sót ở trong chung cư đều biết có mấy người đần độn không muốn sống nữa, lại còn dám mang người ra ngoài thanh lý Zombie!
Nhưng mà hai cái người Giang Niệm cùng Giang Nguyên cũng rất lợi hại, một người là dị năng hệ lực lượng một người là dị năng hệ hỏa, như vậy khẳng định không sợ đánh Zombie, nhưng mà ở bên cạnh bọn họ còn có một ông chú già cùng một người đàn ông trung niên, một người cầm xẻng sắt một người cầm dao, giống như không có sở hữu dị năng, nhưng thế mà bọn họ không có bị Zombie đánh chết, hai người hợp tác đối phó với một con Zombie thì dư sức...
Bởi vì sau lần thứ hai virus bộc phát, có người biến dị đồng thời càng có thêm nhiều người kích phát ra dị năng, gặp tình huống như vậy, giờ phút này cũng dồn dập đi ra khỏi cửa phòng, họ triệu tập những người có thể triệu tập để bắt đầu thanh lý Zombie bên ngoài, đội ngũ càng ngày càng nhiều.
Loại chuyển biến này tự nhiên là rất tốt, còn giảm bớt số lượng nhiệm vụ của Giang Niệm, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, huống chi cô còn từ một gia đình tìm được hạt giống rau quả, phân loại ra thì có cải trắng, dưa leo, hạt đậu, cà chua, bí đỏ cùng đậu tứ quý, cảm giác giống như nhặt được bảo bối vậy. Nghĩ đến việc cô sắp có thể được trồng rau, Giang Niệm xoa hai bàn tay vào với nhau còn rất nóng vội cũng đặc biệt mong chờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.