Tối ngày hai mươi sáu tháng chín, lễ trao giải của giải thưởng văn học Mao Thuẫn được cử hành tại trung tâm văn học hiện đại của Đế Đô.
Một ngày này, chính là một buổi tiệc lớn của giới văn học.
Giang Niệm mặc một chiếc váy lễ phục dài màu đen, Hoắc Lăng cũng mặc âu phục cùng màu.
Hắn một tay chống quải trượng, một tay nắm lấy tay của vợ mình, nói: “Em cảm thấy khẩn trương không?”
Giang Niệm tựa ở trên vai hắn: “Không thấy khẩn trương.”
“Thật sự?”
“Ừm, dù sao em vẫn còn trẻ như vậy nha, có thể vào được danh sách đề cử liền đã có thể chứng minh rằng em là một đại thiên tài rồi, được giải thưởng hay không đều tùy duyên đi.”
“......” Cô nói ra lời này thật đúng là để cho người ta không thể nào phản bác được.
Hắn bất đắc dĩ xoa xoa đầu Giang Niệm, cười cười: “Em đã viết xong «Đại Tống » rồi, về sau muốn làm cái gì nữa?”
Giang Niệm lắc đầu: “Tạm thời còn không có nghĩ tới nha, bây giờ cứ nghỉ ngơi một đoạn thời gian sau đó lại tính đi."
Hoắc Lăng ừ một tiếng, nói được.
Lúc Hoắc Lăng cùng Giang Niệm ra cửa, Trương nữ sĩ cùng cha Hoắc cũng đem bọn họ đưa tới cửa, hai người già đều cười đến thoải mái, còn nói thẳng ra là có thể đạt được giải thưởng thì tốt, Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad củ, không thể đạt được cũng không có gì cả, bảo Giang Niệm chớ khẩn trương, cũng chớ tạo áp lực cho bản thân.
Đương nhiên là Giang Niệm nghĩ vô cùng thoáng, dù sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-hao-quang-cua-nu-chinh/1794154/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.