Edit: An Minh Tuệ.
____________________
Hàn Khiếu rất tức giận, hắn tức giận nhìn Vương thẩm ôm túi lớn túi nhỏ leo lên xe tải nhỏ, lái xe đều đến giúp đỡ, bác sĩ của gia đình hắn mặc cái áo khoác trắng cõng cái hộp thuốc y tế cũng đi theo lên xe, liền ngay cả chú trông cửa cũng xách túi lên xe...
Xe tải nhỏ ầm ầm đi mất, cả ngôi nhà trống rỗng bây giờ cũng chỉ còn lại một mình hắn.
Hàn Khiếu:...
Hắn là Hàn ngũ thiếu, từ khi được sinh ra đến bây giờ, tất cả mọi người đều yêu thương che chở hắn, từ trước đến nay hắn chính là tiêu điểm mà vô số người chú ý đến! Ngay bây giờ, lần đầu tiên, hắn cảm giác mình bị mọi người bỏ rơi!
Tim hắn có cảm giác ẩn ẩn đau, cảm thấy có chút hít thở không thông.
Lại nói, tối qua không phải đã rất tốt sao? Rõ ràng giữa bọn họ như vậy phù hợp, như vậy vui vẻ, như vậy triền miên... Hắn coi là vào lúc đó bọn họ đã hiểu được tình cảm của lẫn nhau, cho nên mới cảm nhận được vui vẻ.
Vì cái gì Giang Niệm còn muốn đi?
... Chẳng lẽ không phải?
Hàn Khiếu vừa tức vừa đau còn cảm thấy rất ủy khuất, bọn họ vì cái gì vứt bỏ hắn ở đây một mình? Nhưng mà hắn có thể làm sao? Chỉ có thể đi đem cô vợ nhỏ của hắn cùng Lão gia gia dỗ trở về a.
Hắn một đường lái xe đi đến ngôi nhà kia, trên đường suy nghĩ kỹ, có phải là do đêm qua hắn không có đem lời nói rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-hao-quang-cua-nu-chinh/1794103/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.