Edit: An Minh Tuệ.
____________________
Về sau, biết được tình huống của cha mẹ ở nhà, Giang Niệm đương nhiên là muốn lập tức gọi điện thoại cho Diêu Thục Cầm nữ sĩ, bất quá hay là cô vẫn nên chờ một chút, coi như muốn tìm Diêu Thục Cầm nữ sĩ, cũng nên tìm thời cơ tốt.
Ngày kế tiếp, cô như thường lệ lên lớp, ban đêm cùng ăn tối với Thẩm Minh, sau bữa ăn cùng nhau xem phim, trước khi ký túc xá tắt đèn thì đưa cô về trường học.
Trước lúc xuống xe, Giang Niệm đột nhiên quay đầu, hỏi hắn:
“Thẩm Minh, anh vì sao lại thích em nha?”
Thẩm Minh liếc nhìn cô một cái, có chút ghét bỏ, có chút nhàm chán nói:
“Đi nhanh đi, ngủ ngon.”
Giang Niệm bĩu môi, nói:
“Xem đi, anh như thế không thú vị, liền không sợ em đem anh bỏ đi mất sao?”
Thẩm Minh con mắt nhắm lại, trong xe chật chội, Giang Niệm có thể cảm giác được hơi thở lạnh lùng trên người hắn, cô không sợ chết lung lay cánh tay hắn, nói:
“Có sợ hay không?”
Thẩm Minh nhéo nhéo gò má cô:
“Anh nơi nào không thú vị?”
Giang Niệm xoè ngón tay ra đếm đếm, gương mặt bị nắm vuốt nói chuyện cũng ồm ồm:
“Nói chuyện có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, làm việc có thể nhanh cũng nhanh, khi chúng ta hẹn hò xem một bộ phim còn phải hẹn trước một tuần, có đôi khi còn phải đề phòng anh đột nhiên có việc muốn hủy hẹn, anh cái gì cũng đều sắp xếp rất tốt, anh nói không thú vị chỉ có một chút ít sao? Đều không cảm giác bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-hao-quang-cua-nu-chinh/1794082/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.