Nó dài chừng một trượng, bên trên đầy gai nhọn sắc bén, mỗi cây gai dài cỡ một thước, thoạt nhìn cực kì đáng sợ. Thân gậy thô tráng, giống như thùng nước, nếu gai nhọn dài hơn nữa thì sẽ hình thành một loại hung khí dữ tợn lập lòe hàn quang. Nhưng mà.... Một cây Lang Nha Bổng cũng chưa xong. Sau khi cây Lang Nha Bổng đầu tiên xuất hiện, rất nhanh bên cạnh nó liền xuất hiện cây thứ hai, thứ ba, phần đuôi dựa vào cùng một chỗ tựa hồ như tương liên nhau, ba đầu hướng trái, phải, phía trước sẵn sàng vụt phóng. Tư thế này giống như một con quái vật khổng lồ há to miệng, một khi nó chuyển động tựa như bánh xe lăn tròn, tản mát ra bên ngoài một loại hiên ngang sắc bén! Công Nghi Thiên Hành nhìn thấy vũ khí hung hãn như vậy, nhướng mày. Xem ra tiểu Luyện dược sư của mình tuy là tính tình trước nay mềm mại dễ bóp nắn, rốt cuộc cũng là thiếu niên lang huyết khí phương cương a, chỉ mới lôi kéo dụ dỗ hắn chém giết mấy trận, hắn đã có thể sáng tạo ra một pháp môn chuyên dùng để đối địch hung hãn cỡ này. Hóa Thần Thiên uy lực mạnh yếu ra sao thì phải xem người tu luyện nó ở trình độ nào. Cố Tá sau khi nghẹn khí chế tạo ra ba cây Lang Nha Bổng, đưa tay lau mồ hôi. Kì thật trước kia hắn chỉ nghĩ chờ sau khi tinh thần lực biến mạnh sẽ biến hóa ra một vũ khí hạng nặng cực cực cực oách –– trước kia chủy thủ là dùng tốt nhất, chỉ là vừa ngắn lại nhỏ, lực sát thương tuy lớn, nhưng không đủ oanh tạc. Lúc này vừa hay đột phá Đan Thần Cảnh, tinh thần lực vốn thiếu hụt bỗng dưng tràn đầy, hắn liền lặng lẽ "Rèn" một thứ vũ khí hắn thích nhất. Chỉ là với tinh thần lực của Cố Tá hiện tại có thể chế tạo ra ba cây đã là cực hạn. Trên thực tế nếu không phải tinh thần lực Hóa Thần Thiên có thể thu hồi, hắn cũng sẽ không tiêu hao đến chín thành tinh thần lực để chế tạo ra thứ đồ chơi này đâu. Cố Tá nhắm mắt lại, chờ khi mở ra hai mắt đã tỏa sáng ngời ngời: "Đại ca, để ta ra tay trước nha! Nếu có sơ sót, đại ca liền bắn chết bọn họ!" Công Nghi Thiên Hành thấy Cố Tá bộc trực như vậy, cũng không cự tuyệt hắn, trong mặt hiện lên tia sủng ái: "Được." Y ôn nhu nói: "Lần này liền dựa vào A Tá." Cố Tá trầm tâm định thần, giữa mày quang mang chớp động. Trong phút chốc, ba cây Lang Nha Bổng quay nhanh xoay tròn, mang theo cuồng phong quét tới chỗ mấy chục tên binh sĩ áo giáp trụ kia! Lang Nha Bổng xuyên qua gió rít gào như sấm sét, vô số tua nhọn gai nhỏ như muốn đem mảnh không gian xé rách mở ra, mang theo lực lượng ngông cuồng bá đạo tạo nên thanh thế vang dội, khủng bố đến cực điểm! Những binh sĩ giáp trụ phản ứng rất nhanh, mặc dù tinh thần lực công kích thường thường đều gây nên động tĩnh rất nhỏ, nhưng lần này đối phương mang đến áp lực quá lớn, khiến cho bọn chúng bất giác bày ra tư thái phòng bị. .... Nhưng mà phòng bị cũng vô ích. Lang Nha Bổng quá hung mãnh, đặc biệt bởi vì nó không ngừng xoay tròn làm tăng lên độ sắc biến của gai nhọn. Thời điểm nó xông vào đám binh sĩ, liền trên dưới tả hữu trước sau bát phương thông sát, phàm là bị nó va phải, nhẹ thì áo giáp rách nát, da thịt bông tróc, nặng thì huyết nhục bị thái nhỏ, từ đầu đến chân đều bị ba cây Lang Nha Bổng xay như cối, cả người liền thành một đống thịt xay nát bét! "Phốc! Phốc! Phốc!" Rất nhiều binh sĩ còn chưa kịp kinh hô ra tiếng, tứ chi đều xụi lơ ngã xuống! Không thể không nói, ba cây Lang Nhan Bỗng Cố Tá thả ra này chẳng khác nào máy xay thịt, dù cho trước mắt là binh sĩ là Thoát Phàm cảnh nhập môn, giáp trụ khoác trên người đều chứa phòng hộ nhất định, rốt cuộc cũng đều không chịu nỗi một kích này! Duy có vị thống lĩnh thực lực mạnh nhất bởi vì ý chí chiến đấu cao, khi Lang Nha Bổng lao tới đã kịp thời nhảy lên cao, rời khỏi phạm vi đánh lén của Lang Nha Bổng. Đồng thời tay hắn cầm một thanh đao lớn, ở giữ không trung vẽ ra một đường đao ngân thật dài, phát ra âm thanh kêu to sắc bén. Đao khí nháy mắt đánh tới, mục tiêu chính là vị trí Cố Tá đang đứng. Lúc này phần lớn tinh thần lực của Cố Tá đều dùng để biến hóa Lang Nha Bổng, số ít còn lại đều tập trung thao túng nó, như vậy phòng ngự bản thân tương đối mỏng manh. Theo lí thuyết, lúc này gặp phải công kích, hắn phải nên thu hồi Lang Nha Bổng tiến hành phòng hộ cho mình, nếu trở tay không kịp, vậy chỉ có thể ngỏm thôi. Bất quá, Cố Tá không rãnh tay, không phải còn có đại ca đó sao! Công Nghi Thiên Hành chuẩn bị đã lâu, y sớm biết Lang Nha Bổng lợi hại thì lợi hại, nhưng tạo được hiệu quả như hiện tại thì hơn phân nửa đều dựa vào tập kích bất ngờ, nhưng mà muốn đánh lén vị thống lĩnh kia thì vẫn còn chưa đủ dùng. Vì thế Công Nghi Thiên Hành vừa thấy đao khí đánh úp tới, tức khắc song chưởng đánh ra, hai Huyết chưởng ấn từ không trung thình lình xuất hiện! "Bang! Xuy – " Kích thứ nhất, Huyết chưởng ấn trực tiếp chụp nát đao khí sau đó tự thân biến mất, kích thứ hai theo sát đánh tới, một bàn tay to nắm lấy đao khí phi tán còn dư lại. Trong phút chốc, một ngọn lửa phát ra, đem đao khí còn lại đều niết đến không còn một tia. Ngay sau đó, Công Nghi Thiên Hành nhảy lên, thông lĩnh kia còn chưa kịp phản ứng, đã nắm trường thương trong tay lao đến chiến đấu. Thống lĩnh kia bản lĩnh cũng rất cường đại, một phen đao vũ đại khai đại hợp vô cùng khí thế, cùng trường thương va chạm kịch liệt, âm thanh leng keng không ngừng vang lên, chiến đấu đến long trời lở đất. Hiện giờ Công Nghi Thiên Hành rất sung sức, chân khí lại hùng hậu, bất quá Thoát Phàm cảnh dùng Huyền khí chống đỡ, còn y lại dùng chân khí. Chất lượng Huyền khí hơn xa chân khí, thời điểm đối chiến cùng là chiêu số cường đại, nhưng vị thống lĩnh kia vẫn chiếm được thế thượng phong. Công Nghi Thiên Hành cũng có chỗ không tầm thường, bản thân có Thiên Đố thân thể, trong cơ thể hiện tại lại có ba bộ Cốt Châu chứa lực lượng bất đồng, bộ Cốt Châu hấp thu tinh huyết chẳng qua chỉ giúp y cường thân tráng thể, mà bộ Cốt châu hấp thu máu tươi cùng vô số sát khí độc khí ngược lại có thể hình thành một loại lực lượng đỏ tươi như máu có thể đánh ra Huyết chưởng ấn, bên cạnh còn có thêm lực lượng kim hồng, khiến cho mỗi chiêu y đánh ra đều uy lực gấp bội. Vì thế, trên mũi thương Công Nghi Thiên Hành bao phủ một tầng lực lượng đỏ tươi như máu, kết hợp cùng thương thuật quỷ dị, dù bản thân chỉ là Võ giả Tiên Thiên đỉnh cũng sẽ không vì chân khí mà bị Võ giả Thoát Phàm cảnh hạn chế. Đánh qua mấy hiệp, đều không phân được thắng bại. Lần này cùng Công Nghi Thiên Hành đối chiến đúng là Tam thống lĩnh, trừ bỏ hai vị thống lĩnh đứng đầu Địa chi là tâm phúc của Tam vương gia nên không suy xét đến thực lực, những thống lĩnh còn lại đều dùng thực lực đến xếp hạng. Tam thống lĩnh tuy rằng xếp thứ ba, nhưng xét thực lực thì là đứng đầu trong nhóm thống lĩnh, cho dù là Đại thống lĩnh cùng Nhị thống lĩnh, nếu không phải trong tay có Linh Binh Tam vương gia ban cho thì cũng không phải là đối thủ của hắn. Vì nguyên nhân này, trước đó Tam thống lĩnh đứng ra nhận lệnh cũng tràn đầy tự tin –– hắn đã từng cùng Tam vương gia luận bàn qua, thực lực cũng không kém ngài ấy bao nhiêu đâu. Tam thống lĩnh tự nhiên cảm thấy muốn bắt hai người bỏ trốn này thật dễ như trở bàn tay, căn bản sẽ không hao phí bao nhiêu công phu cả. Chỉ là hắn không dự đoán được sau khi đuổi đến cổ thành này, hai người kia cư nhiên hành động không để lại dấu vết, hắn không chỉ không bắt được người, còn tổn thất một số binh sĩ cùng vài thống lĩnh. Nếu cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ Tam vương gia giao phó, ngày sau ở Bính Long Quân hắn còn có chỗ dừng chân hay sao? Đám thống lĩnh đứng sau đều ngày ngày đều ngóng trông đem hắn kéo xuống, sau đó thay vào vị trí hắn tiếp cận Tam vương gia. Giờ phút Tam thống lĩnh cùng Công Nghi Thiên Hành đối chiến, vốn tưởng rằng chiến đấu chính diện hắn sẽ giành được phần thắng, kết quả không ngờ bản thân đường đường là Thoát Phàm cảnh tiểu thành lại cũng chỉ có thể cùng Công Nghi Thiên Hành bất phân thắng bại! Người này, tất nhiên là một Thiên Kiêu hàng thật giá thật! Càng đánh càng dữ dội, trong lòng Tam thống lĩnh càng kinh ngạc hoảng sợ. Hắn vốn tưởng chỉ có Tam vương gia là Thiên Kiêu khó gặp, nên lúc này không khỏi so sánh một chút.... Tam vương gia nhà bọn họ thời điểm cùng ở cảnh giới này, thực lực liệu có mạnh hơn người này hay không? Vừa suy nghĩ, hắn không khỏi có chút sợ hãi, đồng thời ra tay cũng càng thêm tàn nhẫn. Nhất định phải diệt trừ người này! Mấy ngày qua người này không ngừng bị bọn họ đuổi giết nhất định sẽ ghi hận trong lòng, nếu để y sống sót, ngày sau tất thành hậu hoạn! Còn về phải bắt sống... Tam thống lĩnh không còn nghĩ chuyện này nữa. Công Nghi Thiên Hành cũng nhận ra tinh thần Tam thống lĩnh sau chớp mắt hốt hoảng liền trở nên cực kì kiên định, đao khí trong tay hắn cũng mang theo sát khí vô cùng đáng sợ. Đây là thề sống chết cũng muốn giết y sao? Công Nghi Thiên Hành bên môi gợi lên ý cười lạnh lẽo. Trường thương rung lên, thân thương tức khắc chấn động, mũi thương tựa như sóng biển cuồn cuộn kéo đến, đợt sau so với đợt trước càng dữ dội hơn, tầng tầng chồng chất quất đến trên người Tam thống lĩnh. Tam thống lĩnh vẻ mặt ngưng trọng, đại đao mang theo kim.quang chói mắt, phá núi cặt sóng, khí thế cuộn trào! Trường thương mang theo sức mạnh sóng xô gió cuốn đem hắn cản ngăn đẩy lui về sau, nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, Tam thống lĩnh lại bức bách lao đến. Công Nghi Thiên Hành cũng không hy vọng một chiêu này có thể làm Tam thống lĩnh thế nào, bàn tay vừa lật, trường thương liền biến mất, chỉ còn sót lại lực lượng của Tam thống lĩnh đang xé gió đến trước mặt. Nhưng lúc này trong tay Công Nghi Thiên Hành lại xuất hiện hai thanh đoản kích, sắc bén như đao, nhưng so với đao càng thêm linh hoạt gấp mấy lần. Hai thanh đoản kích phân biệt mạ lên một tầng quang mang. Trái kim hồng, phải hắc hồng. Một cái phảng phất như ánh sáng mặt trời, mênh mông thanh khiết, một cái ngược lại vô cùng âm lãnh, quang hoa chớp động mang theo một loại bạo ngược nói không nên lời! Hai loại lực lượng phun trào, Công Nghi Thiên Hành lần thứ hai tiến công, hai tay trái phải thi triển kích pháp cực kì đặc biệt, một kích cương trực, một kích quỷ quyệt, tựa hồ không cùng loại võ kỹ, đồng thời lại như một bộ pháp song kích, tuy là động tác hai kích tương phản nhau, nhưng khi thi triển bổ trợ lẫn nhau, khiến cho uy lực gia lần gấp mấy lần. Thời điểm Tam thống lĩnh đối chiến cùng Công Nghi Thiên Hành còn cảm thấy chỉ cần duy trì tiêu hao khí lực đối phương, là có thể chiế được ưu thế. Chính là sau khi Công Nghi Thiên Hành lấy ra song kích, hắn lại phát hiện trước mặt không phải chỉ có một Công Nghi Thiên Hành mà có tới hai, giá trị vũ lực của Công Nghi Thiên Hành cũng tựa hồ tăng lên gấp đôi. Trong nháy mắt, Tam thống lĩnh từ đánh ngang tay nhanh chóng rơi vào thế hạ phong. Công Nghi Thiên Hành bắt đầu đánh tới tấp Tam thống lĩnh, mỗi lần ra tay đều có thể đánh hắn chật vật chao đảo. Trên người Tam thống lĩnh nhiễm một đạo lực lượng hắc hồng, một đạo kim hồng, cái trước có lực ăn mòn khiến cho miệng vết thương đau đớn khó lòng nhịn nổi, cái sau mang theo lực lượng nóng cháy làm cho miệng vết thương không thể khép lại, ngược lại vì động tác đối chiến mà không ngừng mở rộng. Hắn có thể cảm giác được tinh lực chính mình đang không ngừng xói mòn, nếu cứ tiếp tục như vậy, chết ở chỗ này ngược lại chính là hắn. Cố Tá bám sát trên lưng Công Nghi Thiên Hành. Tam thống lĩnh cũng không phải chưa từng xem hắn như nhược điểm mà công kích, đáng tiếc Công Nghi Thiên Hành không cho gã có cơ hội đến gần, nên gã mới không thể nhắm vào Cố Tá. Hiện giờ hơn phân nửa tâm lực Cố Tá đều đặt vào mấy cây Lang Nha Bổng. Mà ba cây Lang Nha Bổng vừa lúc tách ra, chia làm ba hướng đuổi theo ba binh sĩ giáp trụ trốn đi. "Phanh!" Chỉ thấy Lang Nha Bảng lướt qua, ba cổ thi thể huyết nhục mơ hồ xương cốt vỡ vụn giống như một túi thịt nát rơi xuống!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]