Edit: CamsVitiba
Kế tiếp, Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm: "Còn về phần giao dịch cùng tông môn...."
Cố Tá vội vàng hỏi: "Đại ca có kiến nghị gì không?"
Công Nghi Thiên Hành nói: "Pháp môn tinh thần lực so với phệ linh luyện đan pháp trân quý hơn gấp trăm lần, nhưng chúng ta dù sao cũng là người Kình Vân Tông, được tông môn che chở, cũng không thể quá mức tham lam."
Cố Tá liên tục gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu: "Đại ca, cái này ta biết, chúng ta cần phải suy tính đến ích lợi lâu dài."
Công Nghi Thiên Hành khen một câu: "Trẻ nhỏ dễ dạy." Sau khi nói xong, y bắt đầu chỉ điểm: "Hiện giờ A Tá không thiếu pháp môn, kiêm phiếu cũng dư dả, thiếu bất quá là một ít vật bên ngoài mà thôi. Theo ta được biết, những trường lão trong Luyện Dược Đường mỗi tháng đều nhận được số lượng dược liệu trân quý nhất định, đệ cầu một lệnh bài, muốn nhận đãi ngộ giống như trưởng lão, nhưng không hề can dính đến quyền lực bên trong."
Cố Tá suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đáng tin, thống khoái nói: "Đại ca nói có đạo lí!"
Công Nghi Thiên Hành lại nói: "Ngoài ra, thời điểm đệ giao ra phệ linh luyện đan pháp nhận được hai cây linh dược, hiện giờ yêu cầu lấy năm cây cũng không coi như quá phận."
Cố Tá biết Kình Vân Tông cũng dự trữ không ít linh dược, lấy ra năm cây cũng không có vấn đề gì, tiếp tục gật đầu: "Cái này cũng tốt!"
Công Nghi Thiên Hành hơi hơi mỉm cười: "Luyện dược sư ngoại trừ dược liệu ra, thứ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-duoc-a/1802811/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.