Edit: Camsvitiba Đọc xong một cuốn, đổi một cuốn, lại đọc một cuốn, đến khi bên cạnh đổi ngột vang lên giọng nói mang theo ngạo khí: "Cố sư đệ, ngươi đang làm cái gì đó?" Người tới đúng là Hứa Linh Tụ, hắn vừa xem xong trận luận bàn phía trước, Trùng Vân Tông kia quả nhiên không tạc lò, mà người Kình Vân Tông cũng như cũ không thể thành đan. Cho nên, trận trước hai bên hòa nhau, trận này Kình Vân Tông bại. Hứa Linh Tụ sớm đã đoán được kết quả, nhưng tâm lý vẫn suy sụp, hắn quay đầu, lại nhìn thấy Cố Tá trốn ở một bên, không biết đang lén xem gì đó. Hắn cũng không rõ trong lòng nghĩ thế nào, cứ vậy đi tới trước mặt Cố Tá, hỏi ra. Cố Tá vừa rồi có chút vội vàng, cho nên không thả tinh thần lực che chắn, mới khiến cho Hứa Linh Tụ bắt tại trận rồi mới phát hiện ra. Theo bản năng hắn liền muốn đem sách đạo cụ thu vào trữ vật cách, nhưng ngẫm nghĩ, hắn lại dừng động tác. Hắn vừa vặn đã xem xong... Hơn nữa, đây chẳng phải là một cơ hội tốt đó sao? Vì thế, Cố Tá bắt đầu phát huy kỹ thuật diễn suất của chính mình, rụt cổ khó xử mở miệng: "Ta...". Khi nói chuyện, ngón tay siết chặt sách đạo cụ trong tay, bộ dáng cực kì do dự. Hứa Linh Tụ thấy dáng vẻ này của hắn, nhướng mày: "Cố sư đệ, ngươi đến tột cùng làm sao vậy?" Cố Tá dừng một chút: "Vừa rồi các vị sư huynh phân tích, ta đều nghe được, sau đó, ta liền nhớ tới...." Hắn dừng một chút, nói: "Chuyện này ta vốn luôn muốn che giấu, nhưng dù gì ta cũng là người Kình Vân Tông, nếu cứ giấu diếm mãi trong lòng cũng cảm thấy bất an. Hứa sư huynh, kì thật thiên phú ta cũng chỉ tầm thường thôi, sở dĩ thực lực có thể gia tăng nhanh chóng, đan suất thành đan cao cũng đều có nguyên nhân cả." Hứa Linh Tụ một bên nghe, biểu tình trên mặt cũng thay đổi. Những lời này của Cố sư đệ có ý gì? Sách hắn nắm chặt trên tay chẳng lẽ là.... Trong lòng Hứa Linh Tụ có một suy đoán. Cố Tá tựa hồ đã quyết định, thở phào một hơi: "Hứa sư huynh, ta tin ngươi, nhưng chuyện này, trước hết huynh đừng nói cho người khác nhé." Hắn đem sách trong tay nhét vào tay Hứa Linh Tụ: "Truyền thừa ta có được kia kì thật là hoàn chỉnh, còn có rất nhiều đan quý hiếm, có nguyên bộ tâm pháp luyện dược, thủ quyết, còn có, chính là một quyền sách." Hứa Linh Tụ đột nhiên nắm chặt quyển sách này: "Vậy thủ quyết ngươi đưa ta cũng là...." Cố Tá vội vàng lắc đầu: "Không không không, cái kia thật sự là trùng hợp. Ta có được pháp môn tu luyện trước, rồi mới có được cái kia, ta cảm thấy có thể ông trời muốn mượn tay ta, đem thứ này giao cho Hứa sư huynh. Nếu không lúc ấy ta chỉ mới quen biết Hứa sư huynh không lâu, công tử nhà ta lại trùng hợp có được thủ quyết đó? Ta trước đó vẫn luôn giấu diếm các thứ bên trong kì ngộ, nhưng cũng là bất đắc dĩ a..." Hứa Linh Tụ lập tức hiểu được. Vừa nhìn đã biết đây nhất định là chủ ý của tên lòng dạ quanh co lòng vòng Công Nghi Thiên Hành kia, bất quá mỗi người sau khi được kì ngộ, có được đồ tốt đều sẽ giấu đi, hắn ngược lại cũng không cảm thấy có gì không đúng. Lúc sau, Hứa Linh Tụ hít sâu một hơi, có chút khẩn trương đem quyển sách trong tay mở ra, hắn liền bị nội dung bên trong hấp dẫn, vì thế liền bỏ qua bỏ qua biểu tình thở phào nhẹ nhõm trên mặt Cố Tá. Chờ xem xong, cổ họng Hứa Linh Tụ giật giật, thanh âm vì kích động trở nên khàn khàn, có chút run rẩy nói: "Cố sư đệ, ý của ngươi là...." Hắn vẫn có chút khó lòng tin nổi. Cố Tá mím môi: "Hứa sư huynh, ta muốn cùng ngươi thương lượng đối sách. Ta trước cũng có nghe suy đoán của chư vị sư huynh sư tỷ, Trùng Vân Tông có khả năng rất lớn là muốn dùng pháp môn này loại cấp thấp đến lừa bịp tống tiền Kình Vân Tông ta, nhưng nếu trong tông môn có được pháp môn đồng dạng, thì sẽ không cần phải chịu đối phương áp chế. Ta nguyện ý đem pháp môn dâng hiến lên tông môn, có điều, ta muốn dùng nó đổi lấy một ít đãi ngộ tốt nhất cho công tử nhà ta!" Hứa Linh Tụ sớm đã đoán được Cố Tá sẽ nguyện ý giao dịch, nhưng sau khi chính tai nghe được, vẫn không nén nổi cảm xúc trong lòng. Dù quyển pháp môn này hiện tại hắn chưa thể lĩnh ngộ khắc sâu, nhưng chỉ từ đôi câu vài lời trên đó, hắn có thể nhìn ra giá trị ẩn chứa bên trong to lớn nhường nào! Hắn bỗng nhiên siết chặt quyển sách: "Yên tâm, các ngươi có yêu cầu cứ đưa ra, ta sẽ tận lực vì các ngươi tranh thủ, cho dù ta không làm được, còn có ân sư ta, tuyệt đối sẽ không để cho các ngươi thất vọng." Cố Tá lộ ra tươi cười: "Ta đương nhiên tin tưởng Hứa sư huynh, bằng không cũng sẽ không đem vật này giao cho ngươi đầu tiên." Nói đến đây, hắn như nhớ lại gì đó, hỏi: "Nhưng mà Hứa sư huynh này, hai trăm năm trước, khi Trùng Vân Tông đến đây, lúc đó không có sử dụng tinh thần lực hay sao?" Hứa Linh Tụ chậm rãi gật đầu: "Theo ta được biết, Trùng Vân Tông đến lần đó, cũng dùng hình thức giao lưu để ngụy trang, dùng một thế hệ cường giả trẻ tuổi áp Kình Vân Tông ảm đạm không chút ánh sáng, nhưng Luyện dược sư đến luận bàn, đều không hiển lộ ra tinh thần lực đặc thù... Nếu là lúc đó bọn họ cũng có thể ngự sử tinh thần lực, vậy thì đúng là che giấu quá sâu rồi." Trên thực tế, mặc kệ là Trùng Vân Tông che giấu đến nay mới hiển lộ ra hay là bởi vì gần đây mới có được pháp môn, Kình Vân Tông đều chậm hơn một bước. Sau khi tận mắt nhìn thấy những người đó vận dụng tinh thần lực, không riêng Hứa Linh Tụ, chính là nhóm Luyện dược sư đứng đầu cũng tuyệt không bỏ qua một loại pháp môn đặc thù như vậy! Hứa Linh Tụ đem sách đạo cụ kia nhét lại vào tay Cố Tá: "Vật này ngươi cứ giữ lấy, ngươi tuy tin tưởng ta, nhưng rốt cuộc nó cũng là của ngươi, chờ sau này khi giao dịch lấy ra cũng không muộn." Cố Tá thấy Hứa Linh Tụ như vậy, nhận lấy cười nói: "Được." Kế đó, Hứa Linh Tụ trầm ngâm: "Cố sư đệ, ngươi nếu đã sớm có được vật này, ắt hẳn cũng đã học xong pháp môn trong đó có phải không?" Hắn bỗng nhiên giật mình, hỏi: "Trận đầu kia, đệ tử Trùng Vân Tông tạc lò có liên quan tới ngươi ư?" Quả nhiên rất nhanh nhạy, lập tức đã có thể đem mọi chuyện xâu chuỗi lại. Cố Tá ngượng ngùng gật đầu: "Đúng vậy, Trùng Vân Tông khinh người quá đáng, lúc luận bàn lại dùng tinh thần lực gian lận, ta nhìn chướng mắt, nhất thời xúc động liền...." Ánh mắt Hứa Linh Tụ chớp động: "Mấy trận kế tiếp, ngươi không cần ra tay nữa. Dù có thể chúng ta sẽ thua, nhưng trước cứ an binh bất động, làm rõ mục đích thật sự của Trùng Vân Tông rồi lại nói." Trùng Vân Tông muốn từ Kình Vân Tông vơ vét cái gì, còn phải xem bọn họ ra điều kiện thế nào, mới có thể biết được! Cố Tá lập tức đáp ứng, nhưng vẫn có chút nghi ngờ: "Vậy lúc nữa ra đấu, phải vờ thua sao?" Hứa Linh Tụ cười lạnh: "Như vậy không cần." Hắn nghĩ nghĩ, thấp giọng nói với Cố Tá: "Ngươi ta lên sân khấu cuối cùng, trong thời gian chờ đợi này ta sẽ thử luyện chế mấy lò đan dược, sau đó ngươi dùng tinh thần lực quấy nhiễu ta, để ta dần thích ứng trước, chờ đến lúc lên đấu, ta cũng có thể tự khống chế. Còn về tinh thần lực của ngươi, không nhất thiết phải khiến đối phương tạc lò, chỉ cần thời điểm cùng người luận bàn, ngươi giả vờ như bị quấy nhiễu, thời điểm mấu chốt liền chặn lại cơn sóng dữ, thành công ngưng đan, như vậy cũng đủ để Trùng Vân Tông kia như kẻ hề nhảy nhót mất mặt." Nghe xong sắp xếp của Hứa Linh Tụ, Cố Tá trong lòng thống khoái không ít: "Được! Chờ say khi làm rõ được mục đích của chúng, ta đây cũng phải ngầm ám toán bọn họ vài lần mới hả lòng hả dạ!" Khóe miệng Hứa Linh Tụ gợi lên nụ cười trào phúng: "Yên tâm, thù này hôm nay nhớ kỹ, ngày sau ắt sẽ trả đủ cho chúng!" Hai người một bên nhỏ giọng nói chuyện, những Luyện dược sư khác tuy cũng phát hiện ra, nhưng cũng rất hiểu lễ nghĩa mà không đá động tới. Luyện dược sư bình thường đều sẽ không vận dụng tinh thần lực của mình, ngũ cảm cũng không cường đại như Võ giả, cho nên hai người cố ý thấp giọng nói chuyện, những Luyện dược sư kia cũng không thể nghe thấy đối thoại giữa hai người –– cho dù ở đây còn có vài vị trưởng giả, nhưng cũng chỉ lo lắng liếc mắt nhìn một cái, sẽ không nói thêm gì. Bởi vì bọn họ biết được Kình Vân Tông hiện tại chịu áp lực rất lớn, đồng thời bọn họ cũng đồng ý với những phỏng đoán của nhóm tiểu bối này. Kế tiếp, Hứa Linh Tụ cùng Cố Tá trở lại vị trí của mình, quan sát dưới sân. Đúng như hai người phỏng đoán, sau trận thứ hai Kình Vân Tông thua, trận thứ ba, thứ tư... Vài trận liên tiếp, hết thảy đều thua. Biết làm sao được, mỗi lần luận bàn Luyện dược sư Kình Vân Tông đều không thể ngưng đan, mà đan dược mỗi Luyện dược sư Trùng Vân Tông luyện chế ra phần lớn đều là thượng phẩm, cực kì hấp dẫn người chú ý. Càng về sau, Kình Vân Tông thua càng thảm... Nhưng mà, mọi người cũng không phải đồ ngốc... Những Võ giả cùng nhóm Luyện dược sư vây xem ôm ấp tâm tình bộc trực mà đến, kết quả lại nhìn thấy sau ba bốn vòng đều liên tiếp bại trận, bọn họ cũng không khỏi vì tông môn nhà mình vuốt mồ hôi, chỉ là chờ khi phát hiện ra Luyện dược sư nhà mình đều không thể ngưng đan, liền cảm thấy không đúng. Chuyện này không có khả năng, nếu chỉ một người không thể ngưng đan có thể là vì quá khẩn trương, nhưng mỗi người đều không thể, thì nhất định bên trong có trá. Đương nhiên, từng đợt nghị luận vang lên không ngừng nghi ngờ về trận luận bàn này. Bất quá, nghi ngờ rất nhanh được áp xuống. Vô luận có phải Trùng Vân Tông giở trò hay không, nhưng đệ tử chấp pháp tuần tra ở chỗ này không thể để người tông môn mình quá xúc động được. Dù cho bọn họ cũng tràn ngập khó hiểu cùng nghi ngờ... Tiếp theo, Hứa Linh Tụ lên sân khấu. Hắn khoanh chân ngồi đối diện đối thủ mình trên sân khấu, liếc mắt nhìn thấy biểu tình khinh miệt trên mặt đối phương, trên mặt cũng mang theo tia cười lạnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]